-êk,mày sao vậy?-Tú vác cặp đi theo nhưng cô xem như vô hình vẫn bước đi không nói tiếng nào
-haizz,mày sao vậy,nói tao nghe coi-Tú nắm bả vai cô nhưng cô lạnh lùng gạt tay ra
-thôi,không muốn nói thì thôi,tao về đây-Tú
-mỗi người một ngả,cô leo lên xe còn Tú mặc dù nói vậy nhưng vẫn nhìn cô từ phía sau,đối với Tú thì cô là người bạn duy nhất nên Tú mới luôn quan tâm cô
-chào mama,con học về rồi,hôm nay con biết được ông ta đang làm gì rồi,con cũng có cách làm cho ông ta phải trả giá rồi,ông trời cũng giúp con đó chứ,với những bản thiết kế mà con vẽ này sẽ giúp ích cho con(cô có vẽ rất đẹp,nhất về mặt trang sức,dù cô nghèo nhưng những thiết kế của cô khỏi chê)
-ông hãy chờ đó-cô nghiến răng phát ra từng tiếng một
-một ngày nặng nề trôi qua với cô,không phải nói là cô không bao giờ thoải mái vì cơn ác mộng kia lúc nào cũng vây quanh
Công ty Phong Long
-mấy người vẽ thứ gì thế này-anh một thân áo vest lịch lãm đang quát tháo nhân viên
-thưa chủ tịch,đây đều là những bản vẻ được lựa chọn kĩ càng ạ-trưởng phòng thiết kế rụt rè nói,nói với ai thì được chứ nói chuyện với Boss như anh thì khỏi nói
-what?anh giỡn với tôi đó hả,đây mà là bản thiết kế chọn lựa sao-anh nhăn chán nhìn người trước mặt mình
-thôi,tôi cho mấy người một tuần,nếu như không cho tôi đáp án mà tôi cần thì đừng ở lại công ty nữa,còn giờ thì đi đi-lời vừa kết thúc ai nấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-va-co-nhoc-dep-trai/2242395/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.