Sau chuyện đó xảy ra, tôi thức thời trốn tránh Mạc Ảnh Quân như tránh hủi. Đi về cũng không về chung, ăn cơm nhà cũng lảng lảng đi chỗ khác,... Bà ngạc nhiên nhìn chúng tôi, rồi bất giác lại thở dài.
- 2 đứa cãi nhau à? – Câu này là nói với tôi, trong lúc tôi đang cúi gằm mặt ăn cơm 1 cách nhanh chóng.
- Dạ không... - Tôi giật mình chối bay chối biến, rồi vô thức nhìn về phía Mạc Ảnh Quân. Hắn vẫn điềm nhiên ăn uống không biểu lộ chút cảm xúc, cứ như sự việc hồi sáng chỉ là tôi tưởng tượng ra vậy.
Đôi mắt bà lóe lên 1 tia sáng rợn người, so với những gì bà biết thì nếu Tiểu Quân không làm gì Tiền Tiền thì nó sẽ không phản ứng như vậy rồi.
Khi tôi nhìn Mạc Ảnh Quân, hắn như cảm nhận được điều gì đó, cũng ngước mặt lên nhìn tôi, trong đôi mắt ấy ẩn hiện sự lạnh lùng đến tàn nhẫn. Tôi giật thót, lập tức thu hồi tầm nhìn. Nhưng hắn vẫn cứ nhìn tôi, khiến 1 bên mặt tôi dần nóng lên.
- Con ăn no rồi. – Tôi đặt vội chén cơm ăn dở lên bàn, chạy biến vào trong phòng. Nếu cứ ngồi đó đối diện với ánh mắt đó thì tôi không tài nào ăn tiếp được nữa, có ăn cũng chẳng thấy ngon.
- Rốt cuộc con đã làm gì mà khiến cho con bé sợ hãi thế? – Bà ý vị nhìn Mạc Ảnh Quân, thở dài mấy hơi.
- Con không làm gì cả. Con ăn no rồi, con về phòng đây. – Hắn cũng buông đũa, đứng dậy bước vào phòng mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-tra-tien-cho-toi/1456377/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.