- Làm gì mà ngày nào cũng đi học trễ vậy bà? – Diệp Thiên Tuyết cầm cuốn vở đập nhẹ vào đầu tôi, dẫn đến 1 tiếng than nhẹ.
- Nếu hôm nay đi đường mà không gặp chuyện thì tui đã đến sớm rồi! – Tôi mệt mỏi tựa người vào ghế, trong lòng thầm nguyền rủa mình không may mắn.
- Chuyện gì thế? Kể nghe coi? – Diệp Thiên Tuyết tò mò, ngồi đối diện tôi ngước mặt lên hóng chuyện.
Diệp Thiên Tuyết là 1 cô gái xinh đẹp với mái tóc dài màu mật ong, đôi mắt xanh sâu hun hút không thấy đáy, dáng người cao ráo mềm mại, biểu tượng của 1 nữ sinh trung học đáng yêu điển hình. Đối lập hoàn toàn với tôi, không hiểu sao mà 2 đứa tôi có thể chơi thân với nhau được nữa.
Tôi thở dài, kể hết mọi chuyện cho cô ấy nghe, ai ngờ phản ứng đầu tiên của cô chính là...cười sặc sụa.
- HAHAHAHA, trời ạ, sao lại bất cẩn như thế? – Diệp Thiên Tuyết đập bàn cười lớn, hình tượng trong sáng đáng yêu lúc nãy đã biến mất không thấy tăm hơi.
- =_=|||, tui nói này, bà có thể bớt điên hộ tui không? – Tự dưng tôi lại thấy tiếc cho cái hình tượng mà cô đang nắm giữ.
- Haha, thật xin lỗi đã đạp vào nỗi đau của bà, nhưng mà buồn cười quá đi mất!! – Thiên Tuyết cho tôi 1 cú đập vào lưng, cú đập này tương đương với 1 bánh xe tải nghiền nát tôi từ đằng sau, khiến tôi được dịp hộc cả máu mồm.
Mà...tôi có thấy cái gì buồn cười đâu? =_=||||
*********#####**********
- Chị về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-tra-tien-cho-toi/1456355/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.