Cố Mộc Hy thẩn thờ đến khi xe dừng được một lúc mới sực tỉnh.
«Fell,anh đưa tôi đi đâu vậy.»Cô nhìn khung cảnh xa lạ qua cửa xe,đây đâu phải nhà cô.
«Vào nhà tôi ăn chút gì rồi hẵn về.»Anh cỡi áo khoác,cẩn thận khoác lên và cô.
«Không cần a,tôi là muốn về.»Cô hơi ngượng,nhưng đâu đó lại cảm thấy vô cùng quen thuộc.
«Đừng từ chối,lát tôi đưa em về.»
Cố Mộc Hy suy nghĩ một lát cũng gật đầu theo anh lên nhà.
«Nhà anh lớn thật đấy.»Cố Mộc Hy bỏ áo khoác anh xuống,liền dáo dác ngó xung quanh.
«Chờ tôi một chút,tôi thay đồ ra liền.»Fell nhìn cô cười cười rồi lên lầu.
Cố Mộc Hy tò mò đi lung tung,lại vô tình đi vào căn phòng có cánh cửa khép hờ.
Toàn bộ là sách,có một bàn làm việc.
Cố Mộc Hy đi lại,liền cứng đờ khi nhìn thấy bức ảnh đặt trên bàn.
Trong hình người phụ nữ cười dịu dàng ôm hai đứa con,một trai một gái.
Đứa bé gái tầm khoảng 3 tuổi,gương mặt chúng phính,không ai khác chính là cô _ Cố Mộc Hy lúc nhỏ.
Người con trai bên cạnh là anh cô _ Cố Thần.
Bức ảnh này cô cũng có một bức y vậy,là di vật mẹ cô để lại cho hai anh em.
Cố Mộc Hy như suy đoán được gì,ngẩng người một lúc liền lúc lọi các ngăn kéo.
Cô như chết sững khi gỡ ngăn kéo cuối cùng,là thư,toàn bộ đều là thư.
Mà Cố Mộc Hy không xa lạ những thứ này,đây là thư hồi học cấp ba cô gữi cho anh trai.
Cô run run tay đóng ngăn kéo,đi ra ngoài lại bất gặp ngay Fell đứng ngoài cửa.
«Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-phuc-hac/70766/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.