Đặng Gia An không ngờ chị gái của cô lại có thể đưa ra một phương pháp thông minh đến vậy.
"Tuyệt vời, thế mà em không nghĩ ra."
Hai chị em gái có cùng tần số não với nhau nên họ không hề thấy điều bản thân nói là bất ổn.
Phía bên kia, Hoắc Thiếu Huyền và Đặng Minh vẫn còn mắt to trừng mắt nhỏ với nhau.
Ông nhìn người thanh niên trầm ổn trước mặt.
Nếu hai gia đình không có xích mích với nhau từ thời ông cố nội, thì ông sẽ thưởng thức người trước mặt.
Tuổi trẻ tài cao, đẹp trai lắm tiền.
Chỉ có điều trên đời này không có cái gì gọi là nếu như.
Thế nên Đặng Minh vẫn ghét Hoắc Thiếu Huyền như thường.
Hoắc thiếu gia nếu đã đến đây và gọi một tiếng cha vợ thì đương nhiên hắn đã bỏ mặt mũi của bản thân xuống.
Thể diện là gì? Có giúp anh lấy vợ được không?
Đương nhiên là không. Thế nên thứ gọi là thể diện không nên tồn tại.
Đặng Minh đau đầu bóp bóp trán, ông cảm thấy cuộc đời của mình sao mà chông gai và gập ghềnh quá.
"Tôi không đồng ý để cậu và con gái tôi đến bên nhau."
Dù bây giờ tên này có chĩa súng vào đầu ông thì kết quả vẫn như thế thôi.
"Cha vợ chưa hỏi ý kiến của Tiểu An mà đã đưa ra quyết định rồi sao?"
Hoắc Thiếu Huyền nói bằng giọng rất thiếu đánh, nhưng không chọc giận được Đặng Minh.
Ông dù gì cũng là chủ của Đặng gia, một thằng nhãi con bằng tuổi con gái ông còn muốn chọc ông hết lần này đến lần khác? Nực cười.
"Tôi nói không đồng ý là không đồng ý, mời cậu ra khỏi nhà tôi ngay lập tức. Đặng gia không chào đón cậu."
Đặng lão gia vừa nói vừa chỉ tay ra cửa, ông đẩy món quà mà Hoắc Thiếu Huyền mang tới về phía hắn.
Dù là gì thì Đặng gia cũng không cần.
Ở phía bên kia, Đặng Minh Nguyệt cùng Đặng Gia An vẫn chưa nói hết chuyện.
"Nhưng chị nghe nói tên họ Hoắc đó đã có người trong lòng rồi mà nhỉ? Cái vụ ấy còn rất nổi tiếng trong giới chúng ta đấy, sao hắn ta lại đột nhiên đi cầu hôn em?"
Đặng Gia An cũng không có đáp án, thực ra cô cũng từng nghe nói Hoắc Thiếu Huyền đã có mối tình đầu, còn là mối tình hồi 5 6 tuổi ngây thơ trong sáng nữa chứ, nói ra đúng là làm cho người ta không thể tin nổi.
Có điều vị đại lão như Hoắc Thiếu Huyền thì còn nhiều điều khiến người ta không thể tin được lắm. Quay lại mối tình kia của Hoắc thiếu gia, cô gái kia đột nhiên lại mất tích một cách bí ẩn không lời giải đáp, Hoắc Thiếu Huyền đã từng tuyên bố rằng anh phải tìm cho được đứa nhỏ năm xưa, không phải người ấy thì không lấy.
Thế mà bây giờ Hoắc thiếu lại đến đây cầu hôn Đặng Gia An, nói không có gì đó mờ ám thì đúng là nói dối.
"Đừng nói là tên đó tính chơi trò thế thân gì với em nhé?"
Đặng Minh Nguyệt bất ngờ thốt lên, giống như đã tìm được bí ẩn đằng sau lớp sương mờ. Đặng Gia An vừa nghe tới đây đã nhíu mày.
"Chị xem phim truyền hình ít thôi."
Nhất là nên tránh mấy bộ phim máu chó lúc tám giờ tối, cái gì mà tổng tài bá đạo muốn tôi làm thế thân? Cả ngày toàn suy nghĩ mấy cái gì không biết được.
Một lát sau, Đặng baba đã thành công đuổi được Hoắc Thiếu Huyền ra khỏi nhà họ Đặng, nhưng ông biết người nhà họ Hoắc sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng như thế.
Xưa nay Hoắc Thiếu Huyền đã nổi danh vì muốn làm gì thì phải làm cho bằng được, và nếu Đặng Gia An đa bị nhắm tới thì dù dùng mọi cách người đàn ông kia cũng phải bắt được cô.
Đặng Minh chỉ có thể gọi Đặng Gia An tới để dặn dò, kêu cô trong thời gian này nếu không có việc gì thì đừng đi ra khỏi nhà, mà nếu có đi thì đừng đi một mình, rất dễ bị tên xã hội đen kia mò được.
Đặng Minh Nguyệt khẳng khái nối.
"Cha yên tâm đi, nhất định là cái tên chó chết kia không làm được gì em gái con đâu."
Vừa nói xong thì Đặng Minh Nguyệt đã hất tóc, bày ra bộ dáng ngự tỷ không lệch đi đâu được.
Đặng tiểu thư có tự tin như vậy cũng vì cô ấy là một tuyển thủ karate có tiếng không nhỏ, Đặng Gia An tuy không bằng cô ấy nhưng mỗi lần ra đòn cũng không vừa.
Đừng nhìn hai chị em nhà này yếu đuối mảnh mai mà coi thường, bọn họ đã từng hạ đo ván không biết bao nhiêu tên côn đồ với thân hình vạm vỡ đâu.
Đặng Minh cũng biết, nhưng ông vẫn thở dài, rõ ràng là mấy người bên cạnh Hoắc Thiếu Huyền không phải loại thường, hai cô có muốn đối phó cũng khó.
"Được rồi, hai đứa đừng nghĩ nhiều, chuyện này để cha lo."
Hai chị em nhà Đặng bị ông đuổi ra ngoài, dù sao thì hai người cũng chẳng giúp được gì, chuyện trên thương trường vẫn là để cha lo thì hơn.
"An An này..."
"Dạ?"
Vừa nghe cái xưng hô này là Đặng Gia An đã thấy không ổn lắm, mỗi lần chị cô gọi cô nhứ thế là nhất định sẽ có biến.
Đúng như những gì cô suy nghĩ, Đặng Minh Nguyệt cúi sát đầu xuống nói thầm vào tai cô.
"Chị nghe nói Night mới về thêm một dàn tiểu thịt tươi mới, đi không em yêu?"
Đặng Gia An đẩy cô chị gái này ra, Night là một quán bar nổi tiếng trông giới con nhà giàu, người vào đó đều tiêu tiền như nước, và phải có thân phận cao mới có thể bước vào trong.
Night không hỗn loạn như những quán bar khác nhưng cũng chẳng phải quá an toàn, hai người đều cậy bản thân có võ trong người cùng với có ba Đặng chống lưng cho nên mới dám ngang nhiên đi vào đó.
Nhưng mà lần này không giống, rõ ràng cha hai người vừa mới dặn dò cả hai không nên đi ra ngoài trong thời gian này, thế mà thoắt cái đã xuất hiện ở quán bar thì nhất định sẽ khiến ông tức chết.
"Không đi."
Đặng Minh Nguyệt nào chịu, cô ấy cảm thấy cứ trốn mãi cũng chẳng hay, chi bằng ra ngoài bung xõa như thường không phải tốt hơn sao?
"Đi đi mà..."
"Không!" Đặng nhị tiểu thư quả quyết.
"Đi mà, đừng phũ phàng như thế chứ."
"Không."
Cuối cùng...
Cả hai vẫn có mặt ở quán bar lúc 9 giờ tối.
Hai vị tiểu thư quen đường quen nẻo tìm một góc để ngồi xuống, chủ quán này là người quen của cả hai, thế nên chưa gọi đồ uống thì đã có người bưng rượu ra rồi.
"Hoan nghênh hai vị Đặng tiểu thư, lâu lắm rồi mới thấy hai người ghé qua."
"Khách sáo rồi, chúng tôi mới ghé tuần trước chứ đâu xa." Đặng Minh Nguyệt nhấp một ngụm xong đó bỏ xuống.
"Haha, hai vị thông cảm đi, một ngày không gặp ngỡ bằng ba thu mà."
"Được rồi, anh đi pha đồ nhanh không quản lí lại gõ đầu anh bây giờ." Đặng Gia An thấy vị quản lí bên kia đã nhìn sang đây lâu lắm rồi, nếu không nhắc nhở rồi vị này lại bị trừ lương thì lỗi lại tại bọn họ.
"Được, được, chúc hai vị có một buổi tối vui vẻ."
Đặng Gia An nhìn giờ, hơn 10 giờ tối mới có mấy anh đẹp trai mới lên ra mắt, hai người lại không có hứng đi tìm ai nói chuyện nên cứ ngồi phẩm rượu cho nhau nghe.
Một lát sau, Đặng Gia An đứng dậy nói muốn đi vệ sinh, nhưng ai ngờ vừa ra được đến ngoài đã đụng phải một người cô không muốn gặp nhất. Hoắc Thiếu Huyền!
Hoắc Thiếu Huyền chờ cô đã lâu, lúc thấy Đặng Gia An anh ta liền chặn cô lại.
"Đặng nhị tiểu thư có hứng thú làm Hoắc thiếu phu nhân không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]