Đặng Gia An không muốn chơi trò mèo vờn chuột với Hoắc Thiếu Huyền nữa.
Cho dù mấy lời Hoắc Thiếu Huyền nói chẳng hợp với tính cách vốn có của hắn cũng không đủ để làm Đặng Gia An phải để tâm nhiều.
Cô gạt tay hắn ra một cách tuyệt tình.
"Hoắc Thiếu Huyền."
Người đàn ông đang ôm lấy cô nghe thấy vậy bèn ngẩng đầu lên, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt cô. Sự lạnh lùng chuyên để đối diện với người khác không còn nữa, thay vào đó là tình ý chứa chan không sao kể xiết.
Hoắc tổng không biết từ lúc nào mà Đặng Gia An đã chiếm lấy một vị trí quan trọng trong tim hắn. Không còn là vì cô có khuôn mặt giống Mạc Mạc, cũng không phải vì hắn coi cô là thế thân.
Mà là cảm giác...
Là tình...
Hắn không hiểu rõ được con tim của hắn nữa.
Nhưng hắn biết, hắn cần chiếm lấy cô, yêu cô, cô phải là của hắn. Bất kì người đàn ông nào dám động đến Đặng Gia An đều có thể khiến hắn ghen đến phát điên.
Đặng tiểu thư lại chẳng nghĩ vậy.
Tuy thỉnh thoảng lòng cô có xao động, nhưng trong mắt cô Hoắc Thiếu Huyền vẫn là một tên điên.
"Anh chơi chán chưa?"
Giọng nói lạnh nhạt của Đặng Gia An vang lên làm cho Hoắc tổng cũng phải ngớ người.
Hắn không hiểu ra làm sao.
"Ý em là?"
Hoắc Thiếu Huyền đưa tay túm chặt lấy eo cô, ép sát lấy thân mình mảnh mai của người con gái.
"Ý tôi là anh chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-mafia-muon-toi-lam-the-than/2508143/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.