Lãnh Hàn Quyên hơi kinh ngạc, không ngờ rằng mẹ anh trước khi mất còn nói ra những lời như vậy? Mà cũng phải, chắc là bà mong muốn hai đứa con trai của mình không giống như chồng bà, và bà cũng không muốn có thêm người phụ nữ nào phải chịu nỗi đau giống bà!
Lãnh Hàn Quyên vùi đầu vào ngực Lăng Lãnh Ngạo, cảm nhận nhịp tim của anh... Người đàn ông này bá đạo là thế, lạnh lùng là thế, nhưng không ngờ anh cũng có một nỗi đau thầm kín như vậy!
Cô thì từ bé đã không còn cha còn mẹ, lưu lạc xứ người, nên sau này cũng không quá đau lòng khi biết bọn họ đều qua đời. Còn Ngạo, anh từ còn bé đã chứng kiến hành động tồi tệ của cha, chỉ biết có mẹ...thì hiển nhiên khi mẹ anh mất, anh đã đau lòng cỡ nào?
Còn Lăng Lãnh Ngạo, anh cảm thấy sau khi nói ra điều làm anh thống hận nhiều năm ra ngoài, tâm trạng cũng nhẹ nhàng, thoải mái hơn rất nhiều! Những lời cuối cùng của mẹ năm đó anh còn nhớ rất kĩ, chẳng bao giờ quên được, và nỗi lòng của mẹ, anh rất thấu hiểu...
Khi đó Lãnh Nam năm tuổi, dù nó cũng đau lòng khi mẹ mất không kém anh, nhưng nó lại chưa quá hiểu chuyện, chưa hiểu lòng mẹ... Cũng có lẽ là di truyền, nên nó cũng đào hoa không kém Lăng Túc Doanh, nhưng nó cũng không quá buông thả, ăn chơi như ông ta, điều này làm anh tin nó sẽ biết trừng mực...
Lãnh Hàn Quyên do đã úp mặt vào ngực Lăng Lãnh Ngạo nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-hac-dao-va-vo-yeu-chu-tich-lanh-lung/2392372/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.