- Trần...Minh Luân...mày...mày là thằng ngu...mày lại...làm ra...việc...tán tận...lương...tâm như vậy... Tao...tao phải giết...giết mày... Thằng khốn...
Trần Minh Hải tay run run đưa lên, ý đồ muốn bóp cổ Trần Minh Luân... Nhưng với sức của một kẻ già yếu sắp chết, và một kẻ chỉ bị thương ở chân...thì ai sẽ là người chiếm ưu thế hơn?
Tất nhiên là Trần Minh Luân rồi! Khi tay Trần Minh Hải vừa bóp nhẹ vào cổ Trần Minh Luân, thì đã bị hất ra ngay lập tức. Trần Minh Luân nhăn mặt vì chạm phải cái chân đau, song lại trợn mắt trừng Trần Minh Hải:
- Anh phát điên cái gì? Có tin tôi giết ông ngay lập tức hay không?
Trần Minh Luân phát cáu, "tự nhiên, vô cớ" bị ăn đạn...bây giờ lại thêm Trần Minh Hải nhảy ra chửi ông ta ngu, rồi còn cái gì tán tận lương tâm...
Ông ta thừa nhận bản thân đúng là vì lợi ích bản thân nên mới muốn dâng Trần gia cho Lăng Lãnh Ngạo... Nhưng...làm vậy Trần gia không phải cũng có rất nhiều lợi ích sao?
- Ha...ha...ha... Mày...mày có giỏi...thì...thì mày giết tao đi, tao có làm ma cũng...không tha...cho mày! Nếu như ngày xưa tao biết rõ bộ mặt tham lam...khụ...khụ...ngu ngốc... khụ... của mày thì...khụ... khụ...đã sớm giết mày...rồi... Khụ...khụ...khụ...
Trần Minh Hải giây phút này chẳng khác gì cây đèn sắp cạn dầu...chỉ cố gắng nói có mấy tiếng đã phải ho khan liên tục...
Gần hai tháng trước, ông ta vì chịu đả kích quá lớn do Lãnh Hàn Quyên và Lăng Lãnh Ngạo bang tận đã phải nhập viện nằm cả tuần... Chưa hết...vậy mà khi ông ta vừa xuất viện trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-hac-dao-va-vo-yeu-chu-tich-lanh-lung/2392357/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.