- Lăng Lãnh Ngạo, tao muốn giết mày...
Trần Minh Hải ngồi trên xe lăn, một chân ông ta thì được băng bó.
Hiển nhiên ông ta ngồi xe lăn là nhờ vào" công lao" của Lăng Lãnh Ngạo.
Cái này đúng là trộm gà không được còn mất luôn nắm thóc mà!
Vốn dĩ là ông ta gài bãy Lăng Lãnh Ngạo, nhưng rốt cuộc không làm gì được hắn ta mà bản thân lại thành ra thế này.
Không biết là nên trách ông chưa đủ thông minh hay là do Lăng Lãnh Ngạo quá lợi hại!
Như thế chưa đủ tức, nhưng ông ta thê sát thủ giết Lãnh Hàn Quyên mà bây giờ lại không rõ thông tin...
Trần Minh Hạo ngồi đối diện với ba hắn, nhíu mày nói:
- Ba bình tĩnh đi, bây giờ có tức giận cũng không giải quyết được gì đâu!
- Bình tĩnh? Con bảo ba làm sao mà bĩnh tỉnh được, hả?
Trần Minh Hải vô cùng tức giận, thở phì phò nói.
Trần Minh Hạo cũng không tỏ thái độ gì nữa đối với sự tức giận của ba hắn.
Mân mê ly rượu trên tay, hắn ta lâm vào trầm ngâm.
Mặc dù không phục, nhưng hắn cũng phải khâm phục Lăng Lãnh Ngạo. Không chỉ biều lần thoát khỏi mai phục của họ, mà hắn còn thành công lật ngước tình thế lần này.
Bình an rời khỏi địa bàn của họ, còn cắn ngược lại ba hắn một cái khiến ông ta thành phế nhân, khen hay!
Còn Lãnh Hàn Quyên...cô cứ đợi đấy!
- Ba, không phải chúng ta còn mấy quân cờ trong tay sao, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-hac-dao-va-vo-yeu-chu-tich-lanh-lung/2392261/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.