Chấn thương ở đầu của cô ấy đã khỏi lâu rồi, việc hồi phục kí ức cũng là chuyện sớm muộn, nhưng tôi ở bên cô ấy ba năm rồi, ngay cả một chút, một chút kí ức nhỏ nhoi cô ấy cũng không tài nào nhớ nổi.
Tôi đoán chắc rằng cô ấy bị chấn thương tâm lý quá nặng và bây giờ tôi lại biết điều đó bắt nguồn từ đâu? Có phải từ anh không?
Cô ấy bị ép buộc lấy anh, cô ấy bị ép buộc sinh con, cô ấy gặp nguy hiểm nên bị truy sát mới ngã xuống vách núi? Lần lượt đang nói ra những phỏng đoán cá nhân nhưng lại trúng ngay tim đen của Hàn Lâm, làm anh tức giận mà quay ra đấm Viên Hải một phát.
- Ha, tôi đoán đúng rồi sao? Trong anh khá là tức giận nhỉ?
- Hình như cậu cũng là người từ bên ngoài vào, vậy cậu cũng nên biết thế giới nào mới thật sự phù hợp với cô ấy.
- Anh sai rồi, cô ấy đang sống rất hạnh phúc ở đây.
- Cậu tưởng cô ấy yêu cậu sao? Là yêu hay chỉ là lòng cảm kích dành cho ân nhân.
Nói đến đây Viên Hải chợt sựng lại, đúng là cô ấy chưa bao giờ nói yêu anh, dù rất thoải mái nhưng cảm giác đó cứ như anh trai với em gái vậy.
Trong lúc Viên Hải đang suy nghĩ luẩn quẩn trong đầu Hàn Lâm đã quay đi. Anh tiến về phía Hân Kỳ.
Lúc Thiên Ái ôm thằng bé lại có cảm giác thân thương quen thuộc, cô nhận ra rằng mình thích ôm thằng bé, nên khi Hàn Lâm tới, anh bảo tiểu Phong qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-dung-noi-doi/1752394/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.