Sáng hôm sau trên mạng toàn là tin tức vụ hôm qua. Tiêu đề các bài báo nào là "Hôn thê chủ tịch bị ức hiếp", "Tiểu tam giằng mặt chính thất" bla bla. Tất cả đều chĩa mũi dùi vào cô biến cô trở thành một con người trơ trẽn, xấu xa.
Cô cũng đã lường trước được việc này, một lúc sau điện thoại của cô reo lên.
Là biên tập gọi đến báo cho cô là cô đã bị sa thải vì tin đồn ảnh hưởng đến tòa soạn.
Một cái cớ thật vô lý, cô chỉ là dịch giả chẳng phải người nổi tiếng gì mà ảnh hưởng đến tòa soạn tới mức phải sa thải cô.
- Anh ta ra tay rồi sao? Đây là cái gọi là sẽ khiến ai đó trở nên thân bại danh liệt khi dám động vào Tống Nguyệt Nhu như A Mạc từng nói sao? Ha, nực cười!
Tâm trạng cô bây giờ cũng không có gì khác thường dù mình mới bị sa thải, bởi cô không thiếu tiền, và cũng không thiếu cách kiếm ra tiền. Cô chỉ coi như mình đang trong kì nghỉ dài thôi.
Nhưng khi cô xuống phố cô mới nhận thấy được anh làm căng tới mức nào.
Taxi không chiếc nào chịu đón cô, bách hóa, siêu thị đều chặn không cho cô vào. Dù cô vào nhà hàng hay trung tâm thương mại cũng y như vậy.
- Anh ta nghĩ đây là thời cổ đại mà chặn lương thực của mình sao? Cái tên ấu trĩ này.
Cô bất lực trước tất cả mọi nơi đều từ chối cô. Từ sáng đến giờ cô vẫn chưa ăn gì, cái bụng đói meo đang ngồi ở công viên chửi rủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-dung-noi-doi/1752369/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.