Dạo gần đây bụng tôi béo chẳng khác gì người đã mangthai được mấy tháng.
Đường phố cũng đã lên đèn, người đổ ra đường cũng ngàymột đông. Tôi ngó nghiêng ngược xuôi tìm taxi, quyết định không đợi xe bus nữa.Còn chưa kịp mở miệng gọi taxi liền nhìn thấy lái xe Trần đang chờ ở ven đường.Vẫn là chiếc Bentley gây chú ý kia.
Tôi nghiêng đầu nghi ngờ nhìn Quan Ứng Thư, hắn đã gọiđiện thoại lúc nào vậy?
Chẳng lẽ do tôi uống nhiều nước quá, liên tiếp chạyvào toilet nên hắn lợi dụng lúc ấy mà gọi điện?
= =
Xe bắt đầu đông hơn, tôi nhìn những bóng đèn flashneon ven đường, cảm giác mắt như hoa đi .Hơi nheo mắt lại, tôi thấy ánh sángkhắp nơi như vỡ òa, tô lên vẻ sáng bóng cho các viên kim cương, đôi mắt dần trởnên mê người …
Bên đường, cây ngô đồng đã tạm biệt hạ chào thu, phủixuống một thân một năm phiền não, tao nhã phấp phới. Thân mình cao lớn, vỏ câyloang lổ xù xì tựa như gương mặt của Phùng Tiểu Cương …
= = hình ảnh ví dụ này thật sinh động.
Xe chạy nhanh đến gần cổng thì ngừng lại, bây giờkhông cho xe lạ chạy thẳng vào trường nữa, đại khái là do có liên quan đến vấnđề xảy ra không lâu trước.
Cổng trường vẫn giữ dáng vẻ cũ, không đủ nguy nga,không đủ khí thế. Nhưng vẫn là nơi tôi học 4 năm, khắp các ngõ ngách đều lưulại hình ảnh của tôi. Bây giờ trở về tự đáy lòng có điểm lo sợ bất an, tựa nhưdiễn viên chưa được trang điểm tốt đã bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387937/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.