Thời điểm tỉnh lại, trước mắt tôi là một mảng tối đen,trong phòng không có một tia sáng lọt vào, im lặng giống như hư không, mà tráncủa tôi thì đã nhớp nháp cả một tầng mồ hôi.
Tôi lê dép định xuống lầu uống nước, nhưng vừa mở cửaliền lập tức hoảng sợ, đại BOSS đang đứng ngay ngoài cửa phòng tôi?
Tôi hơi hơi bình tĩnh lại một chút: “Anh tìm tôi hả?”
Hắn vô cùng thản nhiên: “Tôi khát nước, muốn xuống lầuuống nước.” Nói xong liền quay đầu mà đi.
Tôi bỗng cảm thấy nghi hoặc, phòng của tôi nằm bêntrái phòng hắn, mà cầu thang lại nằm bên phải phòng hắn, hắn lại đi ngang quađây là sao???
= =
Trong khi tôi đang cảm thán hóa ra ngay cả đại BOSSnửa đêm tỉnh dậy cũng không xác định được phương hướng như vậy, thì tôi vẫn tiếp tục cúi đầu, chân hướng đi xuống lầu.
“Cô xuống dưới này làm gì?” Hắn tức giận.
“Tôi cũng xuống uống nước, tôi gặp phải ác mộng làmcho tỉnh lại nhưng lúc tỉnh cảm thấy rất khát.” Tôi thử tức giận lại, nhưngkhông thể giống được như hắn = =
“Lớn như vậy, còn có thể gặp ác mộng sao?”
“…”
Những lời hàm ý thâm sâu này vô cùng tác động đến tôi,lớn tuổi cùng với việc có thể gặp ác mộng hay không lẽ nào đã được khoa họcchuyên ngành thần kinh nghiên cứu và khẳng định là có liên quan trực tiếp đếnnhau sao?
“Anh muốn uống cái gì? Trà sao?” Tôi không nghĩ ngợiliền hỏi.
“Cô nói xem?” Hắn rất mất hứng đáp.
“À.” Thật ra tôi cũng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387897/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.