Hoàng hôn buông xuống, mặt trời như lòng đỏ trứng trònvo chiếu những tia nắng chiều phiến tình mà ái muội, không khí không hanhnhư những ngày thu khác, trời quang mây tạnh một cách mỹ mãn, giống như tôi bâygiờ vừa tốt đẹp lại vừa hỗn độn, vừa khó chịu lại vừa mâu thuẫn…
Tôi hy vọng mình có vận tốc một bước đi được ngàn dặm,giống cánh chim trên trời, trong nháy mắt có thể bay tới bên hắn, dựa vào hắnđể nhanh chóng đắm chìm vào sự quan tâm, yêu thương của hắn, kéo caravat củahắn sau đó chất vấn hắn vì sao lại không nói cho tôi biết; nhưng rồi tôi lại hyvọng một giây này kéo dài mãi mãi, tôi sẽ không phải đối mặt với hắn khi tronglòng kinh đào hãi lãng* không biết nói gì…(*sóng to gió lớn)
Phía trước kẹt xe, sự lo lắng trong lòng tôi bắt đầuchạy ào ào lên đầu, Lý Quân Thành nghẹn cười: “Chị dâu, con đường này thật mẹnó to gan mà, dám vào đúng lúc chị dâu chúng ta đang vội vàng mà tắc như vậy.”
Tôi vội nói dối: “Tôi việc gì phải vội, tốt nhất làtắc nữa đi, tôi có thể tha hồ thưởng thức cảnh đường phố lúc lên đèn vào banđêm.”
“Cũng phải, … à đúng rồi, vừa vặn, em đang có hai véxem phim vào tối nay, ở rạp chiếu phimcách chỗ chúng ta cũng gần, hay là giờ chịcùng em đi xem nhé?” Hắn cầm hai tấm vé trong tay huơ huơ trên không trước mặttôi.
“Quên đi, cậu nên đi cùng hồng nhan tri kỷ của mìnhấy, nếu không thì đi với Trúc Diệp cũng được.” Đi cùng hắn đến rạp chiếu phimchỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387885/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.