Cũng may Chủ nhật đại BOSS đi công tác, tôi rốt cụccũng được giải phóng, hận không thể giương cao ngọn cờ của mình rêu rao với hậuthế, vùng lên hát bài ca chúc mừng…
Trúc Diệp tuyên bố từ giờ tới cuối năm vì công việc sẽkhông rời công ty nửa bước, rồi dùng luôn cái lý do sứt sẹo ấy để đuổi tôi,cũng may còn có Tả San Hô vĩnh viễn rảnh rỗi, cho nên thế mới nói làm giáo viênquả thật là tốt, một năm có thể được trả mười ba tháng tiền lương, lại có cảnghỉ đông, nghỉ hè, già thì được nghỉ hưu, đã vậy làm giáo viên tiểu học còntốt hơn nữa, cuối tuần không bao giờ phải tăng ca, lừa bịp học trò cũng dễdàng, dạy bọn nhỏ trời hình vuông, bọn chúngsẽ không dám nói là tròn …
Lúc Tả San Hô đi vào phòng thử quần áo, tôi đã gần nhưchán muốn chết ngồi trên chiếc sô pha thượng hạng được bọc da thật trong cửahàng, giàu có thật là tốt, cô ấy vừa bước vào, lập tức chào đón là những khuônmặt tươi cười như hoa, từ cửa hàng trưởng cho đến người đang nhận việc đều âncần ton hót. Mọi cử chỉ, hành động đều như kiểu là hận không thể tới đấm lưngmát xoa thắt lưng cho chúng tôi vậy, có vẻ như Tả San Hô là khách quen ở đây,huống chi thanh danh ông xã cô ấy nổi tiếng ở bên ngoài như vậy, ai thấy cô ấymà lại khôngnể ba phần mặt mũi a.
Có người phụ nữ nào mà không thích đẹp, nhất là làmđẹp cho người mình yêu, hiện tại tôi đột nhiên cũng yêu một người nên tất nhiêncũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387879/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.