“Anh với Dụ Hà chỉ bàn công việc mà thôi, đừngnghĩ lung tung.” Hắn cuối cùng cũng nghe hiểu ý của tôi, tuy trả lờitheo kiểu ông nói gà bà nói vịt, nhưng vẫn như trận gió xuân thổi quakhiến tôi rất vui sướng.
“Những chuyện không đâu này cứ để anh lo lắng,để anh suy nghĩ, để anh phiền não, em chỉ cần chăm sóc tốt bản thânlà được.” Giọng nói hắn dịu dàng trầm thấp như tiếng đàn vi-ô-lông.
“Vậy có phải vì đứa bé trong bụng nên anh mớitha thứ cho em không ? Nếu em không mang thai, có phải anh sẽ đuổi em rakhỏi nhà, mong muốn không bao giờ gặp lại em nữa hay không?” Tôi cốchấp hỏi những điều đã canh cánh trong lòng bấy lâu nay.
Hắn gần như là lập tức phản bác: “Không.” Không hềdo dự một giây, giống như đưa cho tôi đáp án đã chuẩn bị từ nhiều nămtrước.
“Anh sẽ không làm thế.” Tôi không biết có phảigiống lời Tả San Hô nói hay không, đó là lời nói của đàn ông trêngiường thì không thể tin. Nhưng đốivới hắn, tôi cam tâm luân hãm, không sợ tương lai sẽ rơi vào cảnh ‘’má đàochưa nhạt tình xưa dứt’’* hay ‘’văn quân hữu lưỡng ý’’**, tôi cũng khôngoán không hối hận, tôi nguyện đem tất cả để thương hắn, để tin tưởng hắnnhư tin mặt trời mỗi ngày sẽ lộ diện phía rạng đông, tin tưởng mây đenbên cạnh sẽ bị ánh sáng xua tan, tin tưởng tương lai sẽ không có thứ gìcó thể ngăn cản chúng tôi sóng vai cùng nhau đi tới…
Cười xấu xa viết lên ngực hắn một chữ bìnhthường nhất nhưng cũng lãng mạn và cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387830/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.