Dự tính ngày sinh là vào tháng Tám, nhưng mà đến thángBảy bụng của tôi đã lớn như quả bóng rổ, tới mức cúi đầu cũng không thấy chânmình đâu nữa. Chân tay phù thũng, khi đứng lập tức cảm thấy toàn thân vừa đaunhức lại vừa mệt mỏi, như là đang khiêng một bao gạo vượt qua núi cao.
Hơn nữa tôi còn cực kì sợ nóng, nên cho dù điều hòaluôn ở mức 24độ mồ hôi tôi vẫn chảy ra như tắm. Quan Ứng Thư thấy thế khôngđành lòng, liền đưa tôi tới biệt thự ở bờ biển để nghỉ ngơi, nơi này phòng ốctrống trải, khi ngủ nghe thấy tiếng sóng biển xô vào những phiến đá ngầm. Gióbiển tuy mang theo vị mặn của muối, nhưng khi nhè nhẹ thổi vào luôn có cảm giácmát mẻ, làm cho tôi thấy thư thái không ít.
Mỗi ngày cân nặng tăng không ít, nhưng mà tôi lại chậmrãi cảm giác được niềm vui sướng, cảm giác được trong thân thể mình có hai tráitim cùng chung nhịp đập, cảm thấy mình có được cuộc sống này thật đáng giá.
Quan Ứng Thư chỉ trừ khi có việc phải ra mặt mới rờiđi, còn lại tất cả thời gian gần như một tấc cũng không rời tôi. Tôi lần đầutiên không thể ngồi lên bồn cầu vì bụng quá to nên làm hắn phải cau mày hầu hạ,tôi vừa quẫn bách lại vừa khó chịu, cuối cùng bật khóc. Ngược lại làm hắn sợtới mức tay chân trở nên luống cuống, thiếu chút nữa là ngã lăn.
Bây giờ tôi nằm trong lòng Quan Ứng Thư, đem toàn bộsức nặng đặt trên người hắn: “Em muốn uống nước chanh.”
Ống hút liền tự động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/2387801/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.