Tỉnh dậy mới biết đời thực và mơ mộng quả thật quákhác nhau. Trong mơ đại BOSS đối với tôi quá tốt: “Đây là tiền thưởng của côtháng này, làm việc tốt lắm. Tiếp tục cố gắng nhé”. Cầm phong bì của Đại Bosskhiến tôi vui ra mặt cười híp cả mắt.
“Ê, đứng lên.” Giọng nói lạnh lùng pha chút nóng giận
Tôi sợ tới mức nhất thời lăn lông lốc, nhưng đã lậptức nhận ra tư thế ngủ của mình là trên đùi Boss đại nhân. Đã thế còn để lạimột vệt nước miếng màu nâu. Hic, tôi dựa vào cái gì để tiếp tục sống sót đây?Đầu óc ong ong giống như hàng vạn con ong đang rào rào xây tổ vậy.
Cố tình lấp liếm tình huống bằng cách nói thêm mắmthêm muối với đại soái ca: “Tiểu nhân quả là đã phẫn trí, liệu có khiến ngàichịu ầm ỹ không?”
Tôi phi thường cố vận dụng chiêu bán dũng thủy phậtsơn vô ảnh chân1 (1Chung quy là bán tự tôn bằng lời nói dối) của tôi ra thề!
“Hừ.” Quan Ứng Thư bất động thanh sắc nằm gục xuốngchiếc ghế sofa dài: “Hôm nay cô ra ngoài trước đi.”
Tôi vừa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi hắn chợt tiếp tụcnói: “Buổi chiều cùng tôi đi dự một tiệc cưới.” Hắn cũng không thèm quan tâmđến sắc mặt của tôi có vặn vẹo, nhăn mày, nhíu mắt hay không.
Tôi buồn bã ỉu xìu nhưng cũng cố bày ra tâm trạng tốtnhất, hắn liền lập tức muốn tôi đi chuẩn bị quần áo.
“Chọn một bộ thật vừa mắt cho tôi, rồi cùng đi dùngbữa trưa.” Hắn chậm rãi lên tiếng khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương mộtchút. Haizz, dù gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cung-toi-vui-buon/114000/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.