Hai con người đang ôm ấp hôn nhau bỗng giật mình vì bỗng dưng ở đâu xuất hiện một nhóc tì đang ôm gấu bông mắt long lanh nhìn điệu bộ lạ kỳ của cả hai
_Tiểu...tiểu..Đan...
_Tại sao bố mẹ không mặc quần áo vậy hả?
Tiểu Điềm theo chị chạy đến chỗ bố mẹ, con bé leo lên giường nhìn cho rõ hai người đang luốn cuốn tìm quần áo mặt vào
_Ơ hì hì...ba đứa ngoan, đến đây với bố...
Mộ Thiên Hàn mím môi lắc đầu, có chút xấu hổ khi để ba cục cưng phát hiện chuyện người lớn này, anh ôm ba đứa con vào lòng nhưng chúng có vẻ giận hờn và còn tỏ ra ranh mãnh
_Bố ơi, phải mất vài trăm vạn để che giấu chuyện này đó bố...
Tiểu Vương khoanh tay trước ngực để doạ, từ nhỏ thằng bé đã rất bá đạo, còn thông minh quả là một bản sau hoàn hảo của anh
_Được, được...Vương tiên sinh muốn bao nhiêu cũng được, giữ bí mật nhé...
Anh ôm thằng bé nâng lên, hồ hởi nheo mắt nhìn cô một cái, thằng bé được dịp càng khoái chí la to
_Còn cả chi phí bồi thường vì để bọn con nhìn nữa, bà nội nói nhìn cảnh này không tốt cho trẻ nhỏ
_Bố ơi...bố viết cam kết đi bố...
Tiểu Đan ôm cổ bố vật xuống, con bé cởi trên người anh bắt anh làm ngựa, con bé cũng lém lĩnh không thua kém anh hai
_Mẹ ơi, sau này mẹ đừng có như vậy trước mặt bố nữa nha, bố cắn mẹ có đau lắm không?
Tiểu Điềm thì ngây thơ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-sung-em/2161471/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.