Lâm Tương Y sau khi vệ sinh cá nhân xong thì chỉnh chu chải tóc, cô vẫn không tìm ra váy áo đang ở chỗ nào, tìm trong tủ cũng không có cái gì để mặc, Hoa Trạch Siêu đã cho di dời tủ quần áo đi nơi khác cốt là để cô trần trụi ở bên hắn, cô tức chết đi được trong đầu luôn mắng chửi tên bại hoại đến cả váy áo cũng tước luôn tự do của cô, cô đành mặt lại áo sơ mi của hắn 
_Hoa tổng anh mau dậy đi 
_Gọi là ông xã mới đúng 
_Hừm... 
Lâm Tương Y hậm hực lườm người nào đó còn say giấc trong chăn, đã vậy còn tự ý cho rằng cô đã gả cho hắn, từ bây giờ còn một mình tận hưởng cuộc sống hôn nhân mới 
_Được rồi, ông...ông xã...anh mau dậy đi 
Lâm Tương Y có chút ái ngại nhưng mà thật tình rất hạnh phúc, hai từ "ông xã" thốt ra từ miệng rất ngọt ngào 
_Chuyện gì? 
Hắn nheo mắt ngáp dài vươn vai, tay vuốt tóc nhăn nhó ra mặt, thoáng nhìn thấy cô hắn vui vẻ đè cô ra hôn ngay lên môi 
_Vợ hồ ly, có chuyện gì? 
_Anh mau chỉnh chu lại đi, gừ... 
Cô mặt dạng mày chau nuốt cục tức đẩy khuôn mặt đang rực sáng chăm chú nhìn mình ra xa, mới sáng đã bắt đầu muốn làm chuyện xấu 
_Tôi muốn em mặc quần áo cho tôi, nếu không tôi cứ thế này 
Hắn đen tối lườm cô, cánh môi nhàn rỗi nhếch lên phun ra suy nghĩ thâm thuý, tay còn cố ý kéo cái chăn ra khỏi người để lộ khúc thịt to, hắn còn kéo cô ngồi xuống chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748655/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.