Lâm Tương Y đã lấy xong balô bây giờ đang khệ nệ chân thấp chân cao đi về, biết mình đang bị bông gân đi một mình không tốt nên cô có dẫn theo mèo nhỏ, với lại phải về nhà gấp nếu không người nào đó lại phát tiết cáu gắt 
_Tạm biệt mọi người, khi nào rãnh tôi sẽ thường xuyên đến, chắc chắn sẽ có Hoa tổng đi cùng, cứ yên tâm 
Cô thân thiện vẩy tay chào mọi người, từ ngày cô đến căn biệt thự không tiếng cười bỗng nhiên vui vẻ lạ thường, nếu cô có thể thuần phục bản tính cố chấp ngang tàn của hắn đồng ý quay về Phàm gia thì xem như cô là có thể bước vào gia đình hào môn rạng rỡ chào đón chứ không cần phải làm tình nhân suốt ngày chỉ có thể là tiểu mật nhỏ bé, với cô chỉ nghĩ đơn giản muốn xoá bỏ buồn phiền trong lòng hắn cũng muốn hắn vui vẻ sống bên gia đình chỉ vỏn vẹn vậy thôi, cô không hề mơ cao đến việc được hắn đối đáp bằng tình cảm chân thành, có được trái tim hắn còn khó hơn hái sao trên trời, con người gì mà suốt ngày lãnh đạm u tối 
_Lâm Tương Y!!! 
Nụ cười trên môi cô dần tắt khi phía sau lưng là tiếng gọi lớn, từ chiếc BMW bước xuống là con người nguy hiểm đang tỏ thái độ giận dữ, khuôn mặt hậm hực biểu lộ rất rõ, cô nuốt nước bọt định mở cánh môi ra giải thích nhưng đã không còn kịp, hắn bước đến gần cô, nắm chặt cổ tay cô làm cô đau đớn không nói được gì 
_Tôi cấm em đến đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748642/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.