Sáng hôm sau... 
_Dây chuyền...phải rồi mình đi tìm dây chuyền mà? 
Lâm Tương Y tỉnh giấc, cô lảm nhảm ngốc nghếch không nhớ chuyện đã sung sức chửi mắng hắn mà chỉ nhớ cái đoạn mình dưới cơ hắn phải đi tìm dây chuyền sợ hắn mắng chửi 
Cảm thấy có gì đó vướng víu cô cau mày ba giây sau liền nhận ra mình đang nằm trên người hắn tay hắn còn ôm eo cô say giấc 
_Hoa Trạch Siêu? tại sao... 
_Thỏ nhỏ em tỉnh rồi... 
Hắn nhíu mày mở mắt, bị ánh sáng trước mặt làm cho chói mắt, hắn mừng rỡ, sốt sắn áp tay lên mặt cô 
_Hoa Trạch Siêu...tại sao...ủa...làm sao bị thương vậy? Máu...máu nè... 
Cô giật mình, ôm cổ áo dính máu của hắn, sợ quá hai mắt ứa nước lo lắng 
_Tôi bị một con sói nhỏ tấn công 
Hắn đen tối, thâm hiểm nhìn cô, hai tay kéo cô vào ngực yêu thương 
_Nhưng mà...tại sao? Làm sao...sói...sói ở đâu? Hoa tổng...Tôi đã làm mất dây chuyền anh tặng làm ơn...đừng mắng... 
Cô hốt hoảng hối lỗi, hai vai nhún lại sợ hãi, ánh mắt tìm sự cảm thương từ hắn, mong là hắn đừng cáu gắt 
_Sói nhỏ cắn tôi rất đau...em thật sự không nhớ? 
Hắn véo hai gò má ửng đỏ, khuôn mặt kề sát dò xét, cái môi nhỏ hận không thể cắn ngược lại sói nhỏ đang ở trong ngực 
_Tôi...chính anh...chính anh đã đuổi tôi đi..huhu...suốt ngày ăn hiếp tôi...hức... 
_Tiểu Y là tôi sai 
Hắn hiền lành nhìn cô, ánh mắt có lỗi mong cô bỏ qua, hắn chưa bao giờ cúi mặt cầu xin ai cái gì cả, bây giờ bộ dạng đang rất thành khẩn 
_Không..không sao... 
Bị hơi thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748618/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.