Hoa Trạch Siêu đã hủy hai cuộc hẹn ăn cơm để về nhà sớm hơn mang bất ngờ cho cô, hắn mở cửa phòng, đem cho cô kẹo chỉ cô thích, bộ mặt u ám ấy vẫn không chịu nở nụ cười, cứ u ám tỏ vẻ lạnh lùng, hắn đến gần giường, thấy một cục cuộn tròn trong chăn, trong lòng ấm áp gọi... 
_Dậy đi...cái loại kẹo này phiền phức chết được... 
Hắn nhíu mày, bực mình vì người trong chăn chưa chịu lộ diện, cứ nằm ở đó một đống lầm lì... 
_Lâm Tương Y có nghe không hả? 
Hắn phát cáu giật mạnh cái chăn, bên dưới không phải cô mà chỉ là đống chăn gối nhô cao, trong lòng thoáng bất an...có phải cô lại muốn trốn khỏi hắn? Chỉ nghĩ thôi ngực trái đã nhói lên, chưa bao giờ hắn lo lắng như lúc này, cô rời bỏ hắn thật sự? Sau bao nhiêu ngày tiếp xúc với hắn cô vẫn quyết định bỏ trốn? Hắn đã từng không có lòng tin vào phụ nữ và bây giờ cô lại vô tình cầm dao đâm sâu vào vết thương trong lòng hắn? Trong lòng cô hắn đáng sợ đến nỗi cô phải bỏ trốn? Hắn khó chịu, bất giác run lên sợ mất đi thứ quan trọng, nếu hắn tìm được cô thì nhất định... 
_Tôi sẽ cho em biết sống không bằng chết là như thế nào... 
_Tại sao hết lần này đến lần khác em trốn chạy tôi? 
Hoa Trạch Siêu không giữ được bình tĩnh trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện nếu mất đi cô thật sự cảm giác trong lòng rất khủng khiếp vừa hận vừa đau, chẳng lẽ sau tất cả cô vẫn muốn chối từ hắn? 
*** 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748613/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.