Đúng là thuộc hạ của hắn có khác bản tính chẳng khác gì hắn, thừa quyền hiếp đáp người khác, Lâm Tương Y bị cô ta túm tóc doạ nạt 
_Tôi là làm theo lệnh của Hoa tổng mới đến đây, mà đúng là cô dám xem thường lời nói của Hoa tổng đến giờ còn la cà chưa chịu về 
_Bỏ tóc tôi ra, cô làm gì vậy? Về nói với Hoa tổng của các người...Hay chính xác hơn là Hoa Trạch Siêu là tôi không có làm sai gì hết, đừng ở đó tự đắc thích làm càng, thấy tôi yếu ớt mặc sức ăn hiếp, tôi không sợ đâu, nhìn lại bản thân anh ta đi có chỗ nào đàng hoàng? Suốt ngày đi tìm phụ nữ làm ấm giường, đầu óc bị thần kinh, chỉ giỏi ức hiếp tôi thôi, mở miệng ra thì hay lắm đến lúc người khác nói thì bảo câm miệng, hôm nay chính là tôi bị oan nên mới bức xúc nói hết đấy...có sao không? Tính tình của anh ta như vậy ai mà chìu ý nổi, Mồng một tết mà gặp mặt anh ta thì làm ăn không lên, sáng sớm đã u ám đến chiều tối vẫn u ám, lãnh khốc tàn độc, ai ăn hết của nhà anh ta? Tôi chỉ là gặp trục trặc nên mới về nhà muộn, không thấy hay sao? Mắt mũi suốt ngày lo nhìn ngó bắt lỗi oan người khác thì hay lắm, bảo anh ta nhìn lại bản thân mình đi có bao giờ lắng nghe người khác chưa? Con người vô cảm thì làm sao hiểu được? Tôi khinh.... 
Lâm Tương Y nhẹ nhõm như trút được gánh nặng khi nói ra hết, cô cảm thấy cục đá nặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748589/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.