Buổi chiều dầng buông xuống, Lâm Tương Y đã đứng ngoài mưa đợi rất lâu, rất lâu đến nỗi hai chân đã bắt đầu cứng đờ mất cảm giác... 
Hoa Trạch Siêu từ bên trong Trung Tâm phóng nhanh ra ngoài, trên người bê bếch máu, vừa ra cửa đã nhìn thấy cô vẫn còn đứng đợi, hắn rất ngạc nhiên cô kiên trì đến vậy à? 
_Đuổi...đuổi theo...không được để hụt... 
Đường Vũ Phùng đuổi theo, vừa thở dốc vừa ôm cánh tay run rẩy bị thương, hắn nghe tiếng hô hoán đằng sau, theo phản xạ nắm tay cô bỏ chạy... 
_Con bé đó trông giống học sinh của mình quá??? 
Đường Vũ Phùng nhìn bóng dáng bé nhỏ được hắn che chở liền nghi hoặc 
_Ông xã biết đến phụ nữ rồi à? Loại nấm lùn đó??? 
An Thuần Hy vừa nắm cánh tay mỏi nhừ vừa nhíu mày tò mò, ả mà phát hiện hắn có tiểu mật bên ngoài sẽ không để yên 
Hoa Trạch Siêu cùng cô chạy đến một đoạn đường vắng, hắn thở dốc buông tay cô ra, cô hoảng sợ nhìn trên người hắn có rất nhiều máu, ngoài trời mưa gió ướt át hoen nhoè máu trên ngực áo trắng 
_Hoa tổng...anh làm sao vậy? Người anh nhiều máu quá, bị thương chỗ nào? Có đau không?...anh ổn chứ? Ở đây cũng có máu...sao vậy? Làm sao vậy? 
Lâm Tương Y liên tục hỏi, cô chăm chú nhìn hắn, cô nhìn xem hắn bị thương chỗ nào, hắn cũng nhìn cô trong lòng đang bực tức vì bọn người kia, bây giờ còn gặp cô dài dòng nên cái bực tức gia tăng gấp bội, hai mắt đỏ ngầu sôi sục... 
_Nhìn tôi giống loại bị thương lắm à? Vớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-nguoc-em/748571/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.