Khi Vương Lục Hy thức dậy cô nhìn không gian xung quanh và nhận ra cô đang ở một căn phòng rất lạ, nó có cấu trúc như một phòng khách sạn, đau đớn ôm bụng ngồi dậy, cơn đau vẫn còn đó cả thể xác lẫn tâm hồn, nhớ đến đêm hôm qua người lạ đó vừa thô bạo vừa mạnh bạo, nơi tư mật của cô nhiều lần cứ tưởng sẽ không chịu nổi vật nam tính to dài người đàng ông xa lạ mà cô đang nghĩ cũng đi rất xa, cô vương mắt buồn nhìn lại gra giường, chỗ lớp vải trắng tinh vẫn còn nhuộm máu xử nữ, cô đau lòng thu người thất thần, một đêm quá kinh khủng với người xa lạ
_Phong Thượng Đằng...hức...tại sao không hận được người đó...cảm giác này..yêu không tới...hận không xong...ghét chẳng được thương hoài vạn kiếp...
Vương Lục Hy đau lòng ôm lấy cơ thể đầy vết tích của người đàng ông xa lạ, cô chỉ ước mình mạnh mẽ để vượt qua cũng không làm được, cô tự trách bản thân vô dụng, quá yếu mềm ... nhưng trong thế gian có mấy kẻ si tình với tấm lòng rộng lớn chịu đựng như vậy đổi lại cô nhận được một chữ đau. Còn bị miệng đời cho là ngốc
Phong Thượng Đằng bước ra từ phòng tắm, âu phục đã được mặc lại phẳng phiêu, lãnh đạm sải mấy bước lớn đến cạnh giường ngồi xuống nâng cằm cô lên ngắm nhìn
_Đêm qua hạnh phúc chứ?
_Tại sao anh làm vậy? Vô sỉ...
Vương Lục Hy không nuốt trôi uất hận đưa đôi mắt trào nước khốn khổ nhìn xoáy tâm can hắn, cô vừa đau vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-co-quyen-ghet-em/3128557/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.