Lạc Phương Dật nhìn Lâu Sở Nhi quằn quại đau đớn, lại tặc lưỡi tỏ vẻ chê bai: “Chỉ một chút độc dược đã khiến cô mất đi tỉnh táo như vậy thì thử hỏi làm chuyện gì được? Yếu đuối cỡ này thì ngoắc tay một cái cũng khiến cô chết tươi.”
Lâu Sở Nhi dù đau đớn, hộc cả một mồm máu tươi nhưng nghe những lời này xong vẫn cắn răng mà mắng vào mặt Lạc Phương Dật: “Anh con m* nó, ngậm mồm vào giúp tôi!”
Lạc Phương Dật mới đầu hơi tròn mắt trước câu chửi của Lâu Sở Nhi, giây sau liền ôm bụng phá lên cười khoái chí.
Còn cười? Cô thành ra thế này là ai hại chứ?
Bình thuốc Novin đưa cho Lâu Sở Nhi chính là một lọ thuốc độc. Mỗi ngày Lạc Phương Dật sẽ cho cô một bình thuốc độc, mức độ lúc ban đầu được điều chế từ nhẹ, càng về sau càng mạnh. Cho đến lúc này thì Lâu Sở Nhi đã bắt đầu quen với độc được hai tháng, mức độ cũng càng ngày càng mạnh. Ban đầu chỉ có chút đau đớn, ù tai, càng về sau triệu chứng càng nặng, giống như hôm nay nôn ra máu cũng chẳng phải lần đầu tiên.
Lâu Sở Nhi biết trong thuốc độc của Lạc Phương Dật mỗi lần đều tăng lượng độc dược thậm chí còn pha thêm các loại độc dược khác nhau. Nói ra thì có vẻ cay đắng nhưng sống trong Hắc gia tộc như Lạc Bội La Na, yếu đuối chính là cái tội.
Ở một nơi mà người người chém giết lẫn nhau, tranh đấu nội bộ không ngừng nghỉ, chuyện gì cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cho-anh-den-bao-gio/2853923/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.