Ninh Ngọc Vi nghe vậy liền tức giận đập tay xuống bàn, gắt lên: “Bây giờ đến lời của người mẹ này con cũng không muốn nghe nữa có phải không? Lạc Phương Dật, ta nói con biết, Ngân Cầm chắc chắn con phải cưới. Ta đã chọn con bé làm con dâu rồi. Lâu Sở Nhi kia nếu con không giải quyết được thì ta sẽ tự ra tay.”
Lạc Phương Dật đứng dậy, lạnh lùng chỉnh lại âu phục trên người, đáp: “Con nói lại một lần nữa. Vợ của Lạc Phương Dật này chỉ có thể là Lâu Sở Nhi, bây giờ là vậy tương lai cũng vẫn sẽ là như vậy. Hy vọng mẹ sẽ không chạm đến ranh giới cuối cùng này của chúng ta.”
Lúc nói ra câu này có lẽ Lạc Phương Dật cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ nghĩ diễn sao cho thật đạt mới tránh được họa.
Nói xong hắn quay người dứt khoát rời đi luôn. Ninh Ngọc Vi tức đến nghiến răng nghiến lợi, ném bay cốc trà từ trên bàn rơi xuống đất văng xa tận mấy mét. Bà ta siết chặt nắm tay, đôi mắt đỏ ngầu tức giận: “Phản rồi! Không thể như vậy được, phải mau chóng đuổi con nhỏ Lâu Sở Nhi đó ra khỏi nhà.”
Lạc Phương Dật rời khỏi chỗ của Ninh Ngọc Vi, hắn thở dài bất lực. Chẳng mấy khi được gặp mẹ ruột mà lại nghe những điều như thế khiến hắn không khỏi thất vọng. Hắn vừa đi ra hành lang thì đụng mặt ngay Bạch Hướng Sinh đang đi vào.
Lạc Phương Dật nhăn nhó cả mặt mày, cười một cái khinh bỉ. Tâm trạng chẳng khác nào rơi xuống tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-cho-anh-den-bao-gio/2853898/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.