Linh Đan lúc này như con thuyền bị lạc giữa đại dương bao la. Cô không biết phải đi hướng nào cho đúng chỉ có thể để mặc sóng biển dập dềnh xô đẩy. Mọi sự chống chọi của cô trong chốc lát sụp đổ hoàn toàn. Nước mắt cô không ngừng tuôn rơi, cả người cô run rẫy.
Nhìn cô mong manh, yếu đuối tưởng chừng như một cơn gió nhẹ ngang qua có thể mang cô bay đi khiến nơi sâu thẳm nhất trong trái tim Victor Nguyễn như có ai đó đang bóp nghẹt.
Anh nói có người thay thế vị trí của cô là thật vì hiện tại anh đã đáp ứng với yêu cầu của Mai Vy. Nếu Linh Đan quay trở lại vị trí của mình chỉ e rằng cô sẽ là người chịu thiệt vì anh hiểu tính cách ngang ngược của Mai Vy như thế nào.
Victor Nguyễn đi lại gần Linh Đan, anh ấn cô ngồi xuống ghế rồi đưa cho cô khăn giấy để cô lau nước mắt sau đó anh ngồi xuống bên cạnh.
Linh Đan thấy hành động của anh cô càng khóc lớn hơn. Victor Nguyễn chỉ có thể ngồi đưa khăn giấy giúp cô mà không biết nên làm gì cho phải.
Một hồi lâu sau Linh Đan vẫn chưa có dấu hiệu dừng khóc, Victor Nguyễn cầm hộp khăn giấy giơ trước mặt cô: “Khăn giấy nảy giờ cô dùng hết rồi, dừng lại ngày mai xin dọn phòng hộp khăn giấy khác cô lại khóc tiếp”.
Linh Đan nghe lời nói châm trọc của Victor Nguyễn cô không thèm để tâm mà vấn tiếp tục khóc, cô xoay lưng lại với anh như muốn tuyên bố: Nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-anh-khong-phai-la-gay-/3394241/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.