Linh Đan muốn chửi tục một tiếng: ai cho anh nói tôi đi công tác với anh buổi tối không về, vậy bây giờ tôi ngủ ở đâu? 
Có ai hiểu cho tình cảnh của cô lúc này? Muốn về nhà lại không thể về. 
Linh Đan phản ứng lại thì Victor Nguyễn đã đi ra khỏi quán. Cô chạy theo anh mà quên tìm nhân viên để thanh toán tiền. 
Linh Đan sợ Victor Nguyễn bỏ lại cô nên cô vừa chạy theo gọi to: “Đại Boss”. 
Cô không mang theo nhiều tiền, nếu không nhờ vả anh thì cô chỉ có nước ngủ vỉa hè hoặc gọi cho Thanh Nhã. Mà tối muộn thế này cô cũng không muốn làm phiền bạn thân của cô. 
Nghe Linh Đan gọi Victor Nguyễn xoay người nhìn cô đang chạy về phía mình. “Có chuyện gì?” 
Linh Đan thở hổn hển nói: “Đại Boss có thể cho tôi mượn ít tiền không? Bây giờ tôi không thể về nhà lại không đủ tiền để thuê phòng khách sạn”. 
Victor Nguyễn trả lời cô rất nhanh: “Tôi không có tiền”. 
Anh không nói dối vì anh toàn sài thẻ rất ít khi có tiền mặt. 
Biết Linh Đan đang nghỉ ngờ lời nói của mình, Victor Nguyễn đưa ví cho cô: “Cô có thể tự kiểm tra”. 
Thấy hành động của anh Linh Đan lắc đầu. Cô tỏ vẻ lo lắng, nếu không có tiền vậy bây giờ cô ở đâu? Linh Đan ngây. ngốc đứng suy nghĩ. 
Một chiếc taxi dừng lại trước mặt hai người Victor Nguyễn nhìn qua Linh Đan đang ngây ngốc: “Nếu cô không. ngại đến khách sạn Victory cùng tôi. Như cô biết phòng tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-anh-khong-phai-la-gay-/3394238/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.