Bà Hoa nhìn Linh Đan ăn lắc đầu: “Mẹ sắp không nuôi nổi con nữa rồi, con tìm anh chàng nào đó cho họ nuôi đi”.
Linh Đan thu hết chén đũa mình vừa ăn nhìn Bà Hoa cười cười: “Mẹ đại gia của con còn không nuôi nổi con thì ai mà nuôi nổi đây?”
Bà Hoa liếc nhìn Linh Đan một cái: “Con đừng đánh trống lảng nữa, mẹ nói chuyện nghiêm túc đấy, đừng chờ đợi cái anh chàng Bảo An gì đó nữa. Con về nước đã bao lâu vậy mà mặt ngang mũi dọc của nó thế nào mẹ còn chưa biết. Con kiếm đại anh chàng nào đó ở gần đây rồi lấy, ở gần mẹ còn nhờ cậy được”.
Thấy bà Hoa nghiêm túc Linh Đan tủi thân, cô đứng dậy ôm cổ bà nhõng nhẽo: “Mẹ, con gái của mẹ chưa sinh nhật 24 mà mẹ muốn đuổi đi rồi. Đã vậy con không lấy chồng nữa, con ở vậy ăn bám cho mẹ nghèo luôn”.
Nói xong cô bưng chén đũa đi khỏi phòng ăn như muốn chạy trốn Bà Hoa.
Linh Đan không muốn cho mẹ và người bạn thân nhất của mình biết sự việc lần này vì cô chính là niềm tự hào của họ. Cô không muốn họ lo lắng cho mình.
Còn nhớ lúc cô nhận được học bổng của đại học Harvard cách đây năm năm, bà Hoa và Thanh Nhã đã vui vẻ như thế nào. Hồi đó nhà hàng ẩm thực ba miền Song Linh chỉ là một quán ăn nhỏ. Điều kiện kinh tế khó khăn bà Hoa không muốn cho Linh Đan đi du học, nhưng Thanh Nhã đã an ủi Bà Hoa cho Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-anh-khong-phai-la-gay-/3394231/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.