Tỉnh giấc, cô thấy mình yên vị trên chiếc giường ấm áp trong phòng từ lúc nào. Chỗ bên cạnh lạnh toát, có thể là anh đã rời đi từ lâu, cũng có thể đêm qua, anh và cô vẫn không cùng ngủ chung một giường.
Chưa xuống bếp, cô đã nghe một mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi. Kaiba đang ở trong bếp, tay bưng thức ăn nhìn có vẻ rất ngon, lại còn vận tạp dề, ôi nam thần mà còn biết nấu ăn. Muốn đốn tim mọi người sao?
-Ngây ngốc gì vậy, còn không mau đến ăn!
Anh bưng món cuối cùng ra, tháo tạp dề ngồi xuống cùng ăn với cô.
-Mokuba đâu?
-Ra ngoài với bạn rồi
-Ò
Cô lẳng lặng nhìn món ăn bày trên bàn, vẫn không động đũa
-Sợ tôi hạ độc em à?
-Không có
-Vậy sao còn không ăn?
Cô không dám nhìn thẳng vào anh, chỉ biết lý nhí
-Dạo này anh khác quá, tối qua cũng...
Thấy anh không muốn nhắc đến nó, cô xua tay lảng sang chủ đề khác
-Ăn thôi. Cùng lắm bị đau bụng nhập viện một bữa chứ có chết đâu mà lo
Cô cười, lại không ngừng gắp thức ăn cho mình. Mấy lần động đũa, rất muốn gắp cho anh, nhưng lại không dám.
Anh đưa tay lên khóe miệng cô, lau vệt nước sốt đọng trên đó. Mấy lần cố ý chạm vào môi cô, cảm nhận sự mềm mại trên đôi môi căng mọng. Cô không đánh son mà môi vẫn đỏ ửng như quả táo căng mọng làm anh mấy lần muốn cắn nát nó (Nam chính à, anh bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305702/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.