Cô bước ra ngoài, hít lấy một hơi thật sâu. Không khí ở đây thật trong lành, có cảm giác rất yên bình.
-Không nhảy nữa sao?
Anh từ phía sau bước đến cởi áo khoác ngoài choàng cho cô, tay cầm ly Gin trong suốt.
-Em cũng biết mệt mà!
Anh cười, đưa ly rượu về phía cô ý bảo cô uống. Cô lắc đầu. Từ nhỏ đến lớn cô đều không động vào bia rượu, chỉ ngửi thôi cũng đã thấy chóng mặt rồi.
Anh lắc đầu, khẽ hỏi
-Em muốn uống rượu phạt sao?
Cô ngây ngốc hỏi
-Rượu phạt?
-Tức là tôi uống, sau đó mớm cho em.
Cô gượng chín cả mặt. Anh chống tay vào tường, áp sát vào gương mặt nhỏ nhắn của cô
-Em có yêu tôi không?
Cô giật mình, e thẹn gật đầu một cái
Anh cười, nửa nói đùa lại nửa như ra lệnh
-Hôn tôi!
-Dạ?
-Không phải em nói yêu tôi sao? Chứng minh đi chứ!
-Chứng minh gì chứ?
Cô rụt người, hốt hoảng như nai nhỏ, giọng nói trở nên yêu ớt.Cô cúi đầu, lời như vậy sao có thể thốt ra từ miệng của anh kia chứ? Cô vươn cánh tay thon dài đặt lên trán anh, tay còn lại đặt lên trán mình
-Cũng đâu có bị sốt!
-Không lẽ em không muốn hôn tôi sao?
-Không phải, đương nhiên em...
Lời đang nói ra lập tức rút lại. Cô thật muốn cắn đứt cái lưỡi này của mình, nên đập đầu vào tường một phát cho tỉnh. Anh là loại người gì vậy? Cứ như là một cây thuốc phiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305700/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.