Rum lao đến, vừa mở cửa đã thấy cô ngã quỵ vào vòng tay. Tóc cô rối bù, quần áo xộc xệch thần thái không còn như bình thường.
-Này, vật nhỏ! Là ai đã khiến em ra nông nỗi này?
Anh lướt mắt qua. Những dấu hôn hoan lạc vẫn còn đỏ chói, Rum không kìm được tức giận mà hét lên
-Buông ra! Anh đi kiếm tên chết tiệt ấy hỏi tội!
Cô níu tay anh khẽ lắc đầu. Hơi thở ngày một yếu dần, cơn đau ở thân dưới làm cho cô không đủ sức đứng vững. Rum ôm cô vào lòng, hốc mắt không hiểu vì tức giận hay vì xót xa mà đỏ lên, nước mắt cứ chực trào ra. Không muốn để cô thấy anh rơi nước mắt, Rum chỉ biết siết chặt cô vào lòng. Bên tai Rum vang lên từng tiếng yếu ớt mà cô phát ra
-Rum...em đau...đau quá
Rum buông ra, nhưng cô đã ngất đi. Lúc ấy, tim Rum nhói lên rất mạnh, cảm giác thế giới như sụp đổ. Rum lay người cô, cố gắng khơi dậy chút sinh lực còn sót lại trong người cô, nhưng không được. Rum rất sợ, sợ cô sẽ chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng, mãi mãi sẽ không bao giờ anh được nhìn thấy nụ cười tinh nghịch hay nghe được cô mắng Rum biến thái. Phải mất hơn 10 phút, tinh thần Rum mới hồi phục. Phải! Giờ không phải là lúc làm những chuyện ngốc nghếch. Bệnh viện, phải đưa cô đến bệnh viện.
Rum bế cô lên đặt vào xe sau đó lái đi nhanh nhất có thể. Dọc đường gặp cảnh sát phạt tốc độ. Rum không đủ bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305687/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.