Cùng nhau ăn cơm, cảm giác không còn như trước. Là bởi vì anh vốn không phải là "anh"? Hay vì cô tự mình ngộ nhận?
-Lát nữa cùng nhau ra ngoài.
Cô ừ một tiếng, lại cúi xuống ăn trong im lặng.
Oa, nơi này thật đẹp!
Cô hứng khởi ra mặt. Ngọn núi bị phủ bởi một tầng băng tuyết liền trở nên thơ mộng thay vì sự lạnh lùng của mùa đông Nhật Bản.
Anh từ phía sau khoác cho cô chiếc áo phông rộng. Lỡ cô gái nhỏ này bị lạnh, anh đau lòng chết mất!
-Có thích không?
Anh ở sau nhẹ ôm cô vào lòng. Bên tai cô, rót đường rót mật.
Ý cười trên môi cô không vì anh mà thu lại. Từ lúc đến đây, cô đã muốn đi tham quan Nhật Bản, nhưng quá nhiều biến cố xảy ra. Đi khỏi Tokyo đối với cô cũng đã quá xa xôi.
-Cảm ơn anh.
Tiếng cô nhẹ nhàng lướt qua, sự cảm ơn chân thành.
Anh kéo cô đi tham quan khắp mọi nơi. Mỗi lần gặp ai, 2 người đều giơ tay chào. Anh nói, sợ lạc nên buộc cô phải nắm tay anh.
Cô và anh dạo thị trấn nhỏ. Nơi đây rất ít xe cộ, không khí làng quê đơn sơ mộc mạc, nhưng cũng rất đỗi yên bình.
Cả hai vào một quán nước bên đường.
-Oa, trà ngon thật đó.
Cô mỉm cười thân thiện, miệng không ngừng xuýt xoa khen mùi vị của ly trà xanh nóng hổi.
Chủ quán là một người phụ nữ tầm 40 tuổi, gương mặt phúc hậu. Tính bà rất sảng khoái, nghĩ gì là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305676/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.