Anh khôn khéo luồn lách một chốc liền tách khỏi đám người hung hăng nọ. Tiếng động cơ phía sau không ngừng gào lên như con thú dữ, xé rách khoảng không yên lặng nơi ngoại thành. Anh đạp mạnh chân ga, bỏ xa đám người bọn họ.....Đến một khu nhà bỏ hoang, anh đỗ xe lại, dắt tay cô vào một căn nhà nhỏ.
-Sao lại vào đây? Kaiba, anh điên rồi sao? Chiếc xe to lớn như vậy đỗ bên ngoài, họ sẽ thấy và nhanh chóng vào đây đó!
Anh đưa ngón trỏ lên môi, kéo cô ung dung ngồi lên 1 chiếc ghế salon cũ kỹ
-Suỵt! Khẽ thôi! Em chỉ cần ngồi yên thì sẽ có kịch hay cho em xem mà....
Cô cắn môi, đã lúc nào rồi mà anh còn có tâm trạng ngồi nói đùa vậy...
-Lục tung nơi này lên!
Quả là bọn người đó đã tìm đến nơi đây, mà tiếng quát vừa rồi chính là của Rum
Vẫn là chất giọng trầm ấm ấy, nhưng hôm nay nghe vào cảm thấy thật xa lạ.
-Tìm thấy rồi...Kaiba, cậu thật là đen đủi!
Nòng súng giơ lên như khiêu khích, nhắm thẳng trán anh. Cô lo lắng ngập tràn, bất giác ngón tay bấu chặt lấy tay áo anh. Đôi môi anh khẽ rung, giật giật như muốn cười. Con mèo nhỏ này hẳn là bị dọa sợ rồi....
-Kaiba, cậu có từng nghĩ rằng một ngày nào đó mình cũng sẽ có ngày này? Cậu cao cao tại thượng như vậy, hóa ra phải chết trong tay tôi?!-Rum bỗng cười lên man rợ
Anh nhếch môi, choàng tay qua vai trấn tĩnh cô
-Rum, cậu cười? Cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-boss-an-truoc-yeu-sau/2305664/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.