“Người có tam hồn thất phách, cái gọi là thất tuyệt kỳ thực chính là chỉ thất phách của con người. Thất phách là hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ác, dục, cũng chính là thất tình mà thế nhân thường nói. Tích Triều, ta dạy con Nghịch Thiên Thất Tuyệt Trận là để tự bảo vệ mình, con hứa với mẫu thân, không cùng đường tuyệt không sử dụng.” Nữ tử mỹ lệ ngữ điệu vốn mềm nhẹ tức khắc trở nên nghiêm túc.
Cố Tích Triều chín tuổi nghe mẫu thân nói vậy, khó hiểu hỏi: “Mẫu thân, tại sao? Không phải người nói Nghịch Thiên Thất Tuyệt Trận là trận pháp lợi hại nhất, cũng là trận pháp phức tạp nhất trên đời này, vì sao không thể dùng?”
“Đứa nhỏ ngốc này, Nghịch Thiên Thất Tuyệt Trận được cho là thiên hạ đệ nhất trận đương nhiên có lý do.” Nữ tử vuốt ve mái tóc quăn của Cố Tích Triều, chậm rãi nói tiếp, “Nghịch Thiên Thất Tuyệt Trận là trận pháp khó phá giải nhất trong thiên hạ. Lòng người luôn luôn chấp niệm, Nghịch Thiên Thất Tuyệt chính là phải trở thành vô hỉ, vô nộ, vô ai, vô cụ, vô ái, vô ác, vô dục mới có thể phá trận mà ra, nếu trong bảy ngày không thể phá trận, thất phách tận tán. Nhưng trên đời này không có mấy ai làm được, cha con là một trong số những người phá trận thành công.”
Cố Tích Triều ngẩng đầu lên, chớp mắt nói: “Cho nên phụ thân không phải không muốn chúng ta, mà người căn bản không có cảm tình sao? Nếu Tích Triều gặp phải Nghịch Thiên Thất Tuyệt Trận, Tích Triều nên làm gì, Tích Triều không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bien-thien-nhai-chung-bat-hoan/78237/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.