Phía chân trời thoáng hiện những tảng mây đen tụ hội, mơ hồ phát ra tiếng đì đùng.
Bên trong Ngũ Trang quan, Trấn Nguyên Tử hơi ngửa đầu, đưa tay kẹp lấy chiếc lá khô đang rơi bên cạnh tai.
Cúi đầu nhìn lại, chiếc lá kia chậm rãi hóa thành vụn nhỏ, tan biến trong tay.
Hít một hơi thật sâu, Trấn Nguyên Tử thở dài:
- Ngay cả đồ tôn của mình cũng mang ra đánh cược, Tu Bồ Đề này thực là...
Một đồng tử nâng khay trà chậm rãi đi tới cạnh Trấn Nguyên Tử, khom người nói:
- Sư phụ, trà của người.
- Không uống.
Trấn Nguyên Tử nhíu mày, nói:
- Vi sư cần đi về phía Đông một chuyến, các con nhớ coi kỹ nhà, sắp tới sẽ có đại biến, chớ để người nhân cơ hội nổi lòng xấu xa.
Đồng tử nghe vậy thì hơi sửng sốt.
Không đợi nó tỉnh hồn lại, Trấn Nguyên Tử đã hóa thành ảo ảnh, biến mất phía chân trời.
. . .
Trên đinh núi, Thái Thượng Lão Quân chạm mười đầu ngón tay vào nhau, nháy mắt đã thi triển ra hơn mười loại thủ thế.
Một quả cầu từ gió nháy mắt bọc lấy ông ta, chậm rãi trôi lơ lửng, cuốn theo đầy lá rụng.
Trong không khí mơ hồ có những tia chớp lách tách.
. . .
Trên vách núi cách đó hơn hai mươi dặm, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên Giáo Chủ không hẹn mà cùng mở to mắt nhìn.
- Lão hồ ly này muốn làm gì?
Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh nhạt nói:
- Muốn khóa giác quan thứ bảy của chúng ta.
Thông Thiên Giáo Chủ cười lạnh:
- Khóa chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150203/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.