Lễ mừng hoành tráng nhưng nhân vật chính lại biến mất khiến đám quan lại cuống cả lên.
Bọn họ vất vả tìm trong tìm ngoài, cuối cùng cũng thấy hai người trên lầu các, rồi lại bị Khỉ Đá đuổi thẳng cổ về với lý do:
- Đang ngắm pháo hoa, bận việc mất rồi.
Chuyện này khiến đám trọng thần trợn tròn cả mắt.
Mỹ Hầu Vương không tính, thế nhưng Thánh Mẫu đại nhân ngày thường luôn lấy đại cục làm trọng cũng chỉ đứng một bên cười khanh khách, không thèm mở miệng khuyên nhủ gì cả. Quá sức hoang đường!
Các quan văn võ chợt mơ hồ cảm thấy thế giới đã thay đổi, vội vàng bẩm báo sự việc cho thừa tướng Lữ Lục Quải trong đại điện.
Nghe tin này, biểu lộ của Lữ Lục Quải chợt trở nên rất đặc sắc.
Gã duỗi dài cổ, thấp giọng nói với Đoản Chủy đang chán chường ngáp dài phía đối diện:
- Chẳng lẽ... sắp có tin vui rồi sao?
Đoản Chủy chợt sửng sốt, cả lúc sau mới phản ứng lại:
- Ngươi nói là... Hai người bọn họ, là thế kia à?
- Ta đoán là thế.
Hai người nhìn nhau cười cười, quyết định kéo bồ đoàn ngồi sát cạnh nhau, líu ríu thương lượng gì đó.
Dĩ Tố ngồi một chỗ khác trong đại điện nhìn hai người đầy hớn hở ra mặt, bèn chậm rãi híp hai mắt lại thành một đường nhỏ:
- Hai người kia có chuyện gì vậy? Trước đấy còn huyên náo túi bụi, mới đây thôi mà, không mang thù thì cũng nên có chút lúng túng mới phải chứ. Làm sao lại...
Hắc Tử ngồi bên đang gặm đùi gà bèn nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150177/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.