Bên ngoài Ngự Mã giám.
Trong mây mù, trên một tảng đá lơ lửng, Thái Thượng lẳng lặng ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền.
Lỗ tai của ông ta thi thoảng hơi rung lên, tựa như đang lắng nghe gì đó.
. . .
Ngự Mã giám, trong căn phòng nhỏ.
Hơi cúi đầu, Khỉ Đá ngẫm nghĩ, chớp chớp mắt.
Thấy thế, Thông Thiên Giáo Chủ không khỏi có chút đắc ý, nói tiếp:
- Duy trì thế cân bằng là nhận thức chung của toàn bộ đại năng trong tam giới, kể cả Tây phương Như Lai cũng đồng ý. Nếu không phải vậy, lúc trước bản toạ cũng sẽ không dẫn môn nhân tham gia cuộc chiến Phong Thần. Mấy chục vạn môn nhân, cuối cùng chỉ phong ba trăm sáu mươi lăm vị chính thần, những người còn lại phải thế nào? Hai giáo Tiệt Xiển còn như vậy, Hoa Quả Sơn ngươi há lại là trường hợp đặc biệt?
Tựa như đang nhớ tới mấy chục vạn môn đồ đã ngã xuống của mình, giọng điệu của Thông Thiên nặng dần, lạnh lùng nói:
- Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Người nổi bật lập được quân công thì lên Thiên Đình, được phong thần. Còn kẻ không lập được quân công thì tán tu vi, đọa vào luân hồi bắt đầu lại từ đầu. Đây chính là định luật tự nhiên. Bằng không, ngươi cho rằng linh khí dồi dào hiện giờ từ đâu mà đến?
- Một yêu hầu nho nhỏ lại đưa ra yêu cầu thế này, quả là không biết trời cao đất dầy! Hôm nay bản tọa ngồi ở đây nói chuyện với ngươi đã là cho ngươi đủ mặt mũi, chớ có không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150145/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.