Tiếng cười đó truyền ra ngoài cửa, trùng hợp bị Phong Linh mới trở về nghe được.
- Nói chuyện gì mà vui vẻ như vậy?
Nàng nhấc vạt váy, cười hì hì từ bên ngoài cửa thò đầu vào.
Chỉ chớp mắt, Thái Thượng lại đổi về lại khuôn mặt lão ngoan đồng hòa ái dễ gần lúc trước. Sắc mặt của Khỉ Đá cũng hơi dịu đi đôi chút.
- Không có gì, cùng Khỉ Đá nhà ngươi nói chuyện tối qua thôi.
Nghe vậy, sắc mặt Khỉ Đá hơi biến đổi, đôi mắt liếc về phía Thái Thượng.
- Nói chuyện tối qua? Tối qua có chuyện gì ạ?
Phong Linh nhấc vạt váy ngồi xuống bên cạnh Khỉ Đá.
Thái Thượng bật cười ha hả, nhìn về phía Khỉ Đá bên cạnh, chậm rãi nói:
- Khỉ Đá nhà ngươi tối qua đến tầng trời thứ bảy, đánh Nguyệt Lão bị thương. Hôm nay Nguyệt Lão cáo trạng lên điện Linh Tiêu, bệ hạ hạ chỉ trách lão phu. Ài, lúc trước hai người các ngươi lên trời là do lão phu bảo đảm.
- Thật sao?
Phong Linh hoảng sợ nhìn Khỉ Đá chằm chằm.
Ánh mắt của nàng khiến Khỉ Đá không được tự nhiên. Khỉ Đá hơi dịch mông, vẻ mặt khinh thường nói:
- Ta chỉ... muốn điều tra vài thứ, lão già kia không chịu, cho nên... Ta chỉ thay Ngọc Đế dạy dỗ lão già kia một trận. Yên tâm, không ra tay quá nặng, không có chuyện gì, không chết được.
- Sao huynh có thể làm vậy được?
Lông mày Phong Linh hơi nhăn lại, nàng giận dữ trừng Khỉ Đá, nói:
- Lão tiên sinh có lòng giúp đỡ, huynh không thể gây thêm phiền phức cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150132/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.