Bây giờ việc quét sạch yêu quái dưới đất đã bắt buộc phải ngừng lại, hoặc nói đúng hơn là đã không thể tiến hành được nữa.
Lúc này, vấn đề thủy quân Thiên Hà quan tâm nhất đã không phải là làm sao để tiêu diệt yêu quái nhanh nhất.
Một chiếc chiến hạm loại nhỏ được tách ra khỏi trung tâm của hạm đội. Các thiên binh bắt đầu dùng cáng để khiêng khiêng người bệnh lên trên chiến hạm đó.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều thiên binh bỗng dưng bị hôn mê. Chiến chiến hạm loại nhỏ kia nhan chóng được đổi thành một chiếc lớn hơn, nhưng ngay sau đó chiếc lớn hơn cũng đã không đủ dùng...
Ngay lúc này đây, đội quân tinh nhuệ bậc nhất của Thiên Đình đang chầm chậm tan vỡ.
Trong khoang của Thiên Bồng, vô số thiên tướng tụ tập. Không khí bi quan tràn ngập khắp ngõ ngách, yên tĩnh đến đáng sợ.
Hồi lâu sau, một lão tướng đẩy cửa khoang đi vào, rồi hơi khom mình hành lễ:
- Nguyên soái.
- Thế nào?
Thiên Bồng quay lưng về lão tướng kia, nhìn qua khung cửa sổ tròn ra ngọn núi cao nhất của Sương Vũ sơn phía xa xa, mặt không chút thay đổi.
- Đã xác định đúng là do ôn độc. Hơn nữa... thời gian trúng độc cũng không phải là lúc ban ngày hôm qua, cũng không phải sau khi phát động tiếng công hôm nay, mà là... rạng sáng.
- Rạng sáng?
Chúng thiên tướng đã bắt đầu bàn tán xì xào.
- Đúng.
Lão tướng cung kính trả lời.
- Là rạng sáng.
- Rạng sáng hôm nay có chuyện gì đặc biệt xảy ra không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150087/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.