Trên bầu trời, máu chảy như mưa rơi.
Bằng Ma Vương vỗ cánh tả xung hữu đột trong trận địa vô biên vô hạn thiên binh. Những nơi Phương Thiên kích đi qua, huyết nhục văng tung tóe.
Lúc quay đầu lại, gã chợt kinh ngạc phát hiện cả một chi yêu quái phi cầm đi phía sau lưng mình đã không còn sót lại bao nhiêu.
Tâm tình lập tức trở nên nguội lạnh một nửa.
Phân tâm trong nháy mắt, cả người gã chợt run lên bần bật, bên sườn truyền đến một cơn đau nhức kịch liệt.
Gã cúi đầu nhìn xuống, trông thấy một mũi tên màu bạc cắm thẳng trên áo giáp mình. Máu tươi đang từ miệng vết thương tràn ra, nhỏ xuống.
- Đây là...
Bên cánh trái của đám thiên binh lộn xộn trước mắt, gã nhìn thấy Thiên Cầm đang cầm cung tên trong tay.
- Đại vương, không sao chứ?
Một tên ưng yêu cảnh giới Luyện Thần vội vàng chạy đến cạnh bảo hộ.
Thiên binh tản ra.
Lấy Thiên Nội làm trung tâm, các thiên binh tạo thành một chiến trận ngay phía trước.
- Bằng Ma Vương, đã lâu không gặp.
Thiên Cầm khẽ cười nói.
Tiếng cười kia ẩn chứa không biết bao nhiêu ý tứ trào phúng, có điều lúc này Bằng Ma Vương đã không bận tâm đến.
- Rút lui.
Bằng Ma Vương không chút do dự, một tay cầm kích, quay người về phía sau mở đường chạy đi.
Nhưng mà, nếu đã lọt vào trong bẫy, làm sao dễ dàng chạy thoát ra ngoài được?
Chỉ thấy vô số thiên binh đang ùa tới vây quanh, chằng chịt đông nghẹt như một bầy ong tạo thành vòng vây kín kẽ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150079/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.