Từ xa nhìn hai người, mắt Na Tra nheo lại thành một đường nhỏ.
Na Tra không nghe được Trì Quốc Thiên Vương và Thiên Bồng đang nói gì, nhưng tại sao Trì Quốc Thiên Vương lại dùng phép cấm âm vào lúc này chứ?
Ở đây tổng cộng có năm người, ngoại trừ Thiên Bồng và Trì Quốc, cũng chỉ còn lại có Na Tra, Đa Văn và Thiên Phụ.
Thiên Phụ đương nhiên không cần đề phòng. Đó là thân tín của Thiên Bồng, chuyện này cả Thiên Đình đều biết.
Chẳng lẽ là đề phòng mình và Đa Văn sao?
Na Tra mơ hồ có chút bất an.
Thời gian chầm chậm trôi qua, hai người này nói chuyện thật lâu. Nhìn từ bên ngoài, quá trình đàm phán rất hài hòa, đôi bên khách khí không phát sinh tranh chấp, thậm chí qua vẻ mặt còn đoán được đã đạt thành một vài hiệp nghị.
Thẳng đến khi mặt trời lặn ở phía Tây, đàm phán mới chấm dứt.
Thu hồi phép cấm âm, Trì Quốc đi tới trước mặt Na Tra, thấp giọng nói:
- Đã xong rồi, hắn tạm thời sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Dứt lời, Trì Quốc xoay người chắp tay với Thiên Bồng và Thiên Phụ:
- Trì Quốc đến đây từ biệt, Nguyên soái.
- Bảo trọng.
Thiên Bồng chắp tay đáp lễ.
Liếc nhìn Na Tra một cái, Trì Quốc Thiên Vương quay đầu liền cưỡi gió bay về phía chiến hạm.
Thấy thế, Na Tra và Đa Văn cũng liếc thoáng Thiên Bồng, rồi vội xoay người đuổi theo Trì Quốc.
- Đã nói gì vậy?
- Hắn đã cam đoan tạm thời không tiết lộ ra ngoài.
- Sau đó thì sao? Cứ vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1150046/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.