Dịch: Mink
Biên: †Ares†
Kẻ hèn muốn theo hầu đại vương, bày mưu tính kế vì hoành đồ đại nghiệp của đại vương, cúc cung tận tụy đến chết mới dừng!
Nghe được câu này, Khỉ Đá không khỏi ôm bụng cười, cười đến gập cả người, cười đến độ con sóc thành tinh kia bối rối.
- Đại vương, thuộc hạ nói có gì đáng cười lắm sao?
- Tại sao ta lại thành đại vương rồi?
Khỉ Đá hỏi ngược lại.
- Tuy đại vương bình dị gần gũi, nhưng Lữ Thanh chỉ xem "Khỉ Đá" là nhũ danh của người. Đã là nhũ danh, thuộc hạ không thể gọi được. Nếu đại vương không muốn lập một tên mới, thuộc hạ lại xem đại vương có tướng đế vương, không bằng tạm thời xưng là "Hầu Vương". Mà đã như vậy, làm thuộc hạ, gọi một tiếng "đại vương" là chuyện đương nhiên.
Vẻ mặt của sóc tinh vô cùng nghiêm túc.
Đây là con yêu quái nghiêm túc nhất Khỉ Đá từng gặp.
- Ta hiểu rồi. Ý của ngươi là muốn tới nương nhờ vào ta đúng không?
- Vâng. Cầu đại vương thu nhận..
Sóc Tinh vội vàng dập đầu.
- Biết đánh nhau không?
Sóc tinh cúi đầu, lau mồ hôi.
- Ta hỏi ngươi biết đánh nhau không? Có thể một mình đánh lại mấy người?
Sóc Tinh đổ mồ hôi như tắm, run run nói:
- Không... Không biết. Tại hạ tu vi còn thấp, nhưng kiến thức uyên bác nên nhất định có thể trợ giúp đại vương thành tựu bá nghiệp.
Khỉ Đá nhàm chán ngáp một cái rồi nói:
- Ngươi đã sống ở chỗ này bao lâu rồi?
- Dạ! Trên dưới một năm.
- Ồ! Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149881/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.