Dịch: †Ares†
Biên: Spring_Bird
- Nói đi, vội vã tới tìm ta như vậy là vì sao?
Dương Thiền ngước mặt lên, cười nói.
Chuyển Hành Vân côn sang tay phải, khỉ đá giơ tay trái tới trước mặt Dương Thiền.
Lòng bàn tay trái của hắn có một hình xăm phức tạp giống như pháp trận.
Dương Thiền cúi đầu nhìn nhìn, nhăn mày nói:
- Lại hỏng rồi sao?
Hai người tìm một chỗ ngồi xuống. Dương Thiền dùng một tay nắm cổ tay trái của khỉ đá, tay kia cầm một cây bút lông nét mảnh, chấm chút nước thuốc rồi cẩn thận vẽ lên lòng bàn tay kia.
- Vừa rồi ta cũng chưa dám ra tay giết chóc, bằng không từ ba gã tuần thiên tướng kia cũng có thể tiêu giảm không ít lệ khí, tu vi có thể tăng lên không ít.
- Con vượn trắng kia không phải có pháp trận phược linh (trói hồn) sao?
- Có thì có, nhưng đồ của hắn ta không dám tín nhiệm, nhỡ đến lúc đó không nhạy thì thảm rồi. Tạo ra hai du linh, chỉ một chút là Thái Thượng sẽ tìm đến nơi này.
Khỉ đá ngẩng đầu, nhìn dãy núi xa xa.
- Cũng không nhanh được như vậy đâu.
Dương Thiền cất bút đi, lại lấy hai viên đá cẩn thận mài, đoạn rắc một nhúm bột đá lên pháp trận trên lòng bàn tay khỉ đá:
- Đúng rồi, chuyện trên núi Côn Lôn tới giờ Thiên Đình mới biết.
Khỉ đá quay mặt, nhìn chăm chú Dương Thiền, hỏi:
- Xong thế nào?
- Còn thế nào nữa. Từ xưa đến giờ Thiên Đình họp không khác gì cái chợ. Thủy quân Thiên Hà chết một đám, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149867/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.