Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Dương Thiền dùng bả vai đẩy cửa phòng khỉ đá ra, tiện tay vung hai con tiểu yêu ngã nhoài ra nền đất.
Lúc này khỉ đá sớm đã tỉnh lại, đang ngồi xếp bằng trên giường, tay vẫn còn bị còng bởi sợi xích sắt đen do Tu Bồ Đề đưa tới. Đôi mắt hắn đỏ quạch nhìn qua, cơ bắp trên người vẫn căng cứng khẽ run run, miệng nhếch hờ để lộ hai cái nanh ẩn hiện, như thể tùy thời có thể bạo phát.
Nhưng hắn chỉ liếc nhìn hai tiểu yêu một cái, rồi nhìn chằm chằm vào Dương Thiền.
Trong mắt tràn đầy địch ý.
- Giết đi.
Mặt Dương Thiền không đổi sắc nói:
- Máu tươi có thể nhanh chóng hoà dịu nỗi thống khổ của ngươi.
Nghe xong lời này, hai tiểu yêu lập tức sợ hãi ôm chặt lấy nhau.
Khỉ đá vẫn gắt gao nhìn nàng chằm chằm, run giọng nói:
- Ngươi cố ý khiến ta bị cô lập, đúng không?
Dương Thiền cũng chưa trả lời, chỉ vào hai con tiểu yêu thúc giục:
- Giết đi.
- Trả lời ta...
Khỉ đá gào lên, âm thanh đinh tai nhức óc.
Lập tức, cơ bắp toàn thân hắn phồng lên, nhờ có cái còng tay màu đen tản ra ánh sáng nhạt như ẩn như hiện mới áp chế lại.
Dương Thiền hít sâu vào một hơi, tránh đi ánh mắt khỉ đá, nói:
- Coi như là đúng thì thế nào? Ngươi căn bản đã bái sai sư phụ rồi. Tu Bồ Đề chỉ biết tính kế ngươi. Từ lúc ngươi nhập môn đến bây giờ có khi nào chưa từng tính kế ngươi không? Chẳng lẽ ngươi không cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149832/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.