Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Phát tiết, phát tiết, lúc này đây điều khỉ đá cần nhất chính là phát tiết.
Sức mạnh không rõ từ đâu đến đang bành trướng, như vô cùng vô tận, một bước nhảy lên là mấy chục thước, mỗi lần nhảy lên là cao năm trượng. Cho dù là vách núi vách đá hắn cũng như giẫm trên đất bằng, như thể cưỡi mây lướt sóng mà đi.
Một cước kia giẫm lên trên chạc cây, đạp đến cành cây to cỡ miệng bát bị nứt toác ra. Móng vuốt cắm trên thân cây, để lại năm dấu tay rõ mồn một.
Nhánh cây sắc nhọn xẹt qua người hắn, cào xước làn da nhưng hắn không cảm nhận chút đau đớn nào. Trái lại, máu tươi tràn ra khiến hắn càng thêm hăng tiết, càng thêm hưng phấn!
Hắn lướt qua ngọn núi, xuyên qua rừng cây, chạy dọc theo đường thẳng đi tới Tàng Kinh các, không phút nào ngừng lại.
Sức lực trên người hắn chưa từng bành trướng mãnh liệt đến vậy, như thể vô cùng vô tận chỉ chờ cho hắn tiêu xài hết.
Một cước đạp bên bờ vực rồi nhảy vọt lên, hắn vững vàng hạ xuống đất, đáp xuống làm vỡ nát cả sàn nhà.
Hắn run rẩy, thở hổn hển, chậm rãi đứng lên.
Trong bóng trăng mờ mờ, tòa tháp cao bảy tầng nhô lên, mái hiên lộng gió, phong cách cổ xưa mà trang nghiêm.
Trước mắt, đã là Tàng Kinh các.
Nhìn thấy khỉ đá đến, các đạo đồ thủ vệ Tàng Kinh các đột nhiên cả kinh, nhao nhao giơ vũ khí lên.
Khỉ đá đi thẳng tới trước cửa chính!
Vu Nghĩa chạy vội từ trong lầu các ra, rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149827/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.