Dịch: †Ares†
Biên: Spring_Bird
Sáng sớm hôm sau, Tu Bồ Đề cho dán thông báo, tuyên bố sự vụ thường ngày trong quán sẽ do Đan Đồng Tử cai quản. Nhưng Đan Đồng Tử vốn nhàn vân dã hạc, cũng không thích quản chuyện, cho nên các việc giảng kinh tọa đàm vốn mỗi ngày phải làm đều ít cử hành, thậm chí việc tụng kinh văn mỗi sáng sớm cũng bị quên đi.
Ngoại trừ các đạo đồ có xích mích cần một người đứng ra giải quyết, có Đan Đồng Tử hay không thật không khác gì nhau.
Về phần chuyện đêm đó, thật giống như chưa từng phát sinh. Chỉ nghe nói Đan Đồng Tử dẫn hai đệ tử cảnh giới Nạp Thần về, ngày hôm sau hai người mặt sưng phù như mặt heo, tựa hồ Đan Đồng Tử hết sức bất mãn với biểu hiện của hai người họ lúc ban đêm.
Trừ việc này, Đan Đồng Tử cũng không tiếp tục có hành động gì.
Tất cả tựa hồ đã trôi qua trong im lặng.
Còn đám đạo đồ hôm đó, bây giờ chỉ cần nhìn thấy Phong Linh từ xa, dù là cô bé đi một mình chứ không cạnh khỉ đá, thì cũng tránh xa như tránh ôn thần, còn xì xào bàn tán.
Nhưng với tiểu cô nương này mà nói, hiện trong lòng cô bé chỉ có con khỉ kia, bất kể người khác nói thế nào, làm thế nào, Phong Linh cũng không để ý.
Cô bé chỉ muốn ở cạnh con khỉ đá.
Giờ đã là một tháng sau, khỉ đá vẫn nằm trong phòng mình dưỡng thương, đã không thể tiếp tục tu hành. Đúng như Dương Thiền nói, những thông đạo vốn đã mở trong cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149821/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.