Dịch: †Ares†
Biên: Spring_Bird
Phong Linh vội vàng đẩy cánh cửa khép hờ phòng khỉ đá ra. Trong phòng không một bóng người.
Cô bé giật mình.
Khỉ đá không có ở đây, Dương Thiền cũng không.
- Bọn họ...
Phong Linh luống cuống, gấp đến độ nước mắt ở đảo quanh vành mắt.
Lúc này, bỗng có những tiếng ầm ĩ từ đằng xa truyền đến, là ở phía núi bên kia.
Phong Linh quay phắt đầu lại, hoảng sợ nhìn phía xa.
- Khỉ... Là khỉ...
Dưới ánh trăng, Phong Linh tựa như một đứa trẻ bất lực.
Cắn cắn môi, cô bé xoay người tiến vào phòng của mình, mở rương gỗ, lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ.
Phong Linh hơi do dự, nhưng chỉ là nháy mắt, ngay sau đó, cô bé cắn chặt răng, mở hộp, nuốt viên đan dược trong đó vào miệng.
...
Bên cạnh bụi cỏ lau, khỉ đá mở miệng cười lộ hết hàm răng, phát ra những tiếng gào thét trầm thấp như dã thú, hai tay mở ra, lộ những móng tay sắc nhọn.
Đạo đồ mặt sẹo lắc lắc đầu, bày ra tư thế tay không đọ sức.
- Chúng ta chỉ làm việc theo lệnh, đắc tội, sư thúc.
Phía sau, đạo đồ chột mắt cũng đã đặt tay lên chuôi đao, nhưng chưa rút ra khỏi vỏ.
Tiếng bước chân từ xa đã càng lúc càng gần. Một khi bị vây lại, sẽ không còn cơ hội chạy trốn.
Xoay người, khỉ đá nhanh chóng nhảy lên một tảng đá cao chừng một trượng.
Đạo đồ chột mắt vỗ vỗ chuôi đao, giương mắt lạnh lẽo nhìn khỉ đá, nhưng không định đuổi lên theo.
Còn đạo đồ mặt sẹo đã nhảy lên tảng đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149818/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.